Cứ tưởng lần này xác định sẽ tiếp xúc thân mật với đất mẹ, nhưng không. Một cánh tay rắn chắc đã vươn ra kịp thời, đỡ lấy eo của nàng. Thiên Nương cảm thấy kiếp trước nhất định mình đã tích được rất nhiều công đức nên mới có quý nhân giang tay tương cứu như này. Người đó còn ấy ân cần, dịu dàng giữa chắc eo nàng, nhờ vậy, nàng mới có thể dễ dàng ổn định lại trong tâm cơ thể.
"Cảm, cảm ơn ngươi..."
Không ngẩn mặt lên nhìn thì thôi, vừa nhìn thấy khuôn mặt sáng sủa, tuấn mĩ đó nàng suýt nữa kìm không được mà chửi đổng.
Cái tên vô lại đó sao lại xuất hiện ở đây nữa vậy?
Phí gia không chọn lọc đối tượng khách mời sao? Loại người này cũng mời đến được.
"Ngươi...."
Trái ngược với vẻ ngạc nhiên của nàng thì đám người trong kia có vẻ rất phấn khởi. Đặc biệt là mấy vị tiểu thư kia, hai mắt lấp lánh dính chặt lên người hắn. Tiếng xì xầm bàn tán cũng lần lượt vang lên. Phí Bảo Nhiên vội vàng bước nhanh ra cửa đứng trước mặt hắn, cúi người chào.
Dáng vẻ thành thục, nhẹ nhàng, uyển chuyển.
"Gặp qua Lục công tử. Không ngờ công tử lại thực sự đến tham dự tiệc thành niên của ta, ta rất vui."
Mắt nai đen láy long lanh của thiếu nữ mang theo vẻ sùng bái, ái mộ nhìn nam tử.
Phí Thiên Nương bất lực đỡ trán: Muội muội à, tên này không phải loại tốt lành gì đâu! Chẳng lẽ muội chưa nghe qua danh tiếng của hắn sao?
Lục Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nuong-tu-pham/2875243/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.