Ngày mười lăm tháng năm là một ngày thực sự rất đẹp. Từ lúc sớm tinh mơ ánh nắng đã bắt đầu soi rọi vào khuê phòng của thiếu nữ.
Cảnh gia hôm nay được trang hoàng vô cùng nổi bật, lụa đỏ kết thành từng chùm hoa tung bay trong gió. Tân nương được trang điểm lộng lẫy, đầu đội mão phượng, khoác lên một một bộ giá y thêu phượng hoàng bằng chỉ vàng tinh xảo.
Bên ngoài pháo hoa lũ lượt nổ vang trời, đội ngũ rước dâu từ hoàng cung cũng đã đứng chờ sẵn ở trước cửa lớn Cảnh phủ. Khuê phòng chỉ có Cảnh Như Đình và mẫu thân. Nghe được thanh âm nhộn nhịp ở ngoài, Cảnh phu nhân mỉm cười hiền từ với nàng:
“Đình Nhi, những lời ta muốn nói đều đã nói với con rồi. Ta mong rằng con sẽ nhớ kỹ chúng, và hãy bảo trọng. Hoàng cung không giống như Cảnh gia, con không thể tự do tự tại như trước, không thể hành động theo ý mình được nữa. Thâm cung thâm sâu khó lường, có những chuyện không nên biết thì không được biết, nếu lỡ biết được thì cũng phải coi như không biết.”
“Con đã biết rồi.”
Mẫu thân hướng mắt ra cửa sổ, người của Cảnh gia đều đã tập trung đầy đủ ở đại sảnh, liền đội chiếc khăn trùm đầu xuống cho Cảnh Như Đình rồi dẫn nàng ra ngoài.
Cảnh Như Đình đứng trước mặt người nhà, trong lòng bỗng dưng nghẹn lại không biết nên nói gì. Nàng không nỡ rời xa phụ mẫu và các ca ca tỷ tỷ, nhưng vì cơ nghiệp cả gia tộc, vì an nguy của người thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ninh-ky-hau/2914280/chuong-51.html