Đông Cung hoa lệ này là lần đầu tiên nàng đặt chân đến, cũng là nơi mà nàng phải bắt đầu cuộc sống chống chọi nơi cung cấm.
Ít nhất đến tận bây giờ nàng vẫn là nữ tử duy nhất ở đây, cũng chưa đến mức phải lập tức đối diện với cảnh chung chồng.
Đêm khuya thanh vắng, trong cung điện rộng lớn treo đầy những tấm rèm voan đỏ rực rỡ, đám nô tỳ đứng bên cạnh không khỏi lẩm bẩm cảm thán: “Hôm nay khắp Đông Cung đều là màu đỏ thật đẹp!”
Thực sự là đẹp đến vậy sao? Trong mắt nàng đó chẳng qua cũng chỉ là thứ màu sắc chói mắt mà thôi.
Theo quy tắc, đêm tân hôn tân nương phải ngồi yên trên giường đợi tân lang chính tay tháo khăn trùm đầu xuống, nhưng hiện tại không gian trong phòng quá mức bí bách, nàng vươn tay định tháo khăn thì bị tiểu nô tỳ ở bên cạnh nhắc nhở:
“Thái tử phi không thể làm như vậy. Khăn trùm đầu này phải do đích thân Thái tử điện hạ tháo xuống.”
“Nhưng ta thực sự không chịu được nữa rồi. Khi nào điện hạ mới đến?”
Thấy đám nô tỳ không ai lên tiếng, nàng tiếp tục nói: “Vậy ta không tháo nữa, các ngươi mau đỡ ta ra gần cửa sổ hóng mát một chút, ta không nhìn thấy đường.”
“Thái tử phi, người không thể rời khỏi chỗ……”
“Chỉ là đi một chút thôi.” Nàng dang tay ra để mấy tỳ nữ đỡ dậy.
Cảnh Như Đình đến bên khung cửa gỗ, lặng nhìn khung cảnh bên ngoài. Gió đêm tháng năm mang theo cái nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ninh-ky-hau/2914278/chuong-52.html