“Lâm thần y, cậu có chắc không? Chu Sử Hải là người tàn nhãn, rất khó đối phớ”. Tiêu Thiên Hàn trầm giọng nhắc nhở.
Lâm Hiên lắc đầu nói: “Tôi chỉ giúp anh đối phó cổ sư mà thôi, về phần Chu Sử Hải thì anh tự mình giải quyết đi”.
“Được rồi, vậy thì làm phiền Lâm thần y”. Tiêu Thiên Hàn cảm kích liếc nhìn Lâm Hiên.
Lâm Hiên thờ ơ xua tay, trong khoảng thời gian này ở nhà họ Tiêu, Tiêu Thiên Hàn vẫn luôn bảo vệ Lâm Hiên và Lâm Thanh Thanh.
Tuy bản thân Lâm Hiên không cần bảo vệ nhưng Lâm Thanh Thanh lại cần.
Lâm Hiên chắc chắn không muốn chuyện em gái mình bị bắt cóc lại xảy ra lần nữa.
“Nếu đã như vậy, tôi cũng nên làm gì đó để người khác biết rằng tôi cũng không phải là người dễ đụng đến”.
Lâm Hiên muốn ra oai, đặc biệt là sau khi bước vào giới võ giả, nếu anh không ra oai thì những tình huống tương tự có thể sẽ xảy ra lần nữa.
Cổ sư Miêu Cương, đây là cơ hội tốt để Lâm Hiên thể hiện tài năng và ra oai. Nghĩ tới đây, Lâm Hiên gọi điện thoại cho Thi Lam Hoa. “Ra ngoài nói chuyện đi, công viên Tỉnh Hồ”.
Khi Thi Lam Hoa nghe thấy giọng nói của Lâm Hiên, cơ thể cô ta run lên vì kích động.
Nếu cổ trùng trên cơ thể không được xử lý, cô ta có thể không sống được. bao lâu.
Thật ra cô ta có chết hay không cũng không quan trọng, nhưng cô ta không muốn liên lụy đến người nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhan-quy-y/3558499/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.