Tô Huệ Chỉ có ơn với Lâm Hiên nên hắn thật sự không thể, thấy chết mà không cứu
Chỉ cần Tô Huệ Chỉ làm theo lời hắn nói, bệnh tình của ông cụ Tô liền có thể tạm thời ổn định.
Tại biệt thự nhà họ Tô.
Bác sĩ Lưu cẩn thận đâm cây châm bạc cuối cùng vào huyệt Phong Trì của ông cụ Tô.
Cây kim châm bạc mới vừa đâm vào huyệt Phong Trì, ông cụ Tô trợn to mắt, thân thể bắt đầu run rẩy kịch liệt
Bác sĩ Tô thấy vậy thì mặt liền biến sắc, phẫn nộ nói: “Ôi, thãng nhóc vừa nấy làm gián đoạn việc châm cứu của tôi, còn khiến tâm trí của ông cụ Tô không được yên, lần này thật sự không thế cứu nỗi.”
Tô Huệ Chỉ nhìn thấy dáng vẻ của ông nội như vậy thì lo lăng chạy tới trước mặt của ông cụ Tô.
“Ông nộ lại đi”
ng nội, ông đừng làm cháu sợ, ông mau tỉnh
Lòng Tô Huệ Chỉ nóng như lửa đốt, bỗng nhiên cô nhớ tới lời Lâm Hiên nói trước khi rời đi,
ác sĩ Lưu cũng nói răng không cứu nối, vẫn nên thử một chút vẫn tốt hơn”
Tô Huệ Chỉ đưa tay đến dưới nách của ông cụ Tô, nghe theo lời của Lâm Hiên nói, cách chỗ dưới nách khoảng ba ngón, ấn nhẹ ba lần, lần nữa ấn mạnh hơn một chút
Khi Tô Huệ Chỉ kết thúc lần ấn cuối cùng, ông cụ Tô đột nhiên bắt đầu ho dữ dội hơn.
“Phụt —
Ông cụ Tô phun ra một ngụm máu đỏ sẵm, lúc nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhan-quy-y/3401384/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.