'Sau khi kết thúc cuộc gọi, Tô Huệ Chỉ nói lời xin lỗi: “Lâm Hiên, bệnh tình của ông nội tôi đột nhiên có biến, tôi phải lập tức trở về”
“Tôi trở về cùng cậu” Tô Huệ Chỉ có ơn với Lâm Hiên, hơn nữa hai người chính là bạn cùng lớp, có lẽ có thể giúp được nhau.
Tô Huệ Chỉ gật đầu: “Được.”
Sau khi Lâm Hiên tính tiền liền rời khỏi Thiên Ngoại Thiên, Tô Huệ Chỉ nhanh chóng lái xe đuổi theo.
Không lâu sau, Tô Huệ Chỉ dừng xe lại trước cửa biệt thự tư nhân số † trong khu biệt thự Thanh Dương của thành phố An Giang, cô vội vàng chạy vào trong biệt thự.
Lâm Hiên theo sát phía sau, bước vào đại sảnh biệt thự.
Vừa mới bước vào trong, Lâm Hiên liền nghe thấy giọng nói nghiêm nghị của một người đàn ông trung niên
Ông cụ Tô, lần châm cứu này vô cùng nguy hiểm, nếu như ông không chống đỡ nỗi, khả năng..."
Người nói chuyện chính là một vị bác sĩ trung niên, trước mặt ông ta là một ông già tóc bạc hai bên thái dương.
Ông cụ Tô cười gượng gạo: “Bác sĩ Lưu cứ tiếp tục châm. cứu, nếu lão thật không thể chống đỡ nỗi nữa cũng không trách bác sĩ Lưu”
Ông bác sĩ Lưu hít một hơi thật sâu, tay cầm châm bạc chuẩn bị đâm vào huyệt Phong Trì của ông cụ.
Lâm Hiên thấy vậy liền giật mình: “Dừng tay lại, ông sẽ hại chết ông ấy”
Lâm Hiên nhanh chân lao tới, bắt lấy bàn tay của ông bác sĩ Lưu đang chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhan-quy-y/3401383/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.