Hắn giữ tay tôi, nhìn tôi chằm với ánh mắt khó tin những gì tôi vừa nói.
" Cậu nói ai không hiểu chuyện? "
Tôi nghe hắn nói, cảm thấy dường như hắn đang giận dữ tôi không nể mặt hắn. Hắn nghĩ mình là ai chứ? Bố tôi chắc.
Quay lại, tôi giật tay về. Cố gắng gằn lên từng chữ từng chữ một để hắn nghe rõ.
" Tôi nói cậu không hiểu chuyện. Cậu đã cố tình chạy xe tốc độ nhanh, làm nước bắn lên ướt hết quần áo tôi. Cậu còn nói không lý lẽ với bạn tôi. Cho hỏi, tôi nói đúng không? "
Hắn có vẻ không nhịn được. Xung quanh, nhiều người đang chú ý về phía chúng tôi ngày càng nhiều. Có lẽ hắn mất mặt vì tôi lớn tiếng cãi nhau với hắn. Nhìn thái độ của hắn, nếu không phải loại kiêu căng tôi cũng chịu.
" Cậu muốn đền là được chứ gì? "
" Đền? Cậu đền kiểu gì đây. 10’ nữa là vào lớp, bây giờ quần áo tôi lại do chiếc siêu xe của cậu làm ra thế này. Cậu định kêu người đến may đồng phục mới cho tôi à? "
Tôi trả lời nhìn hắn đầy vẻ khiêu khích.
Từ ngoài cổng, có một nhóm học viên nam bước vào, mặc đồng phục bóng rổ, trên tay đứa đi đầu cứ xoay xoay trái bóng rổ. Có lẽ là bạn hắn.
" Kiến Hoa. Cậu có chuyện gì vậy, mau đi thay đồng phục đi. "
Tôi nhìn hắn, hắn nhìn tôi. Dường như hắn không để ý cậu bạn kia đang nói gì.
" Được rồi, không nói nhiều với cậu nữa. Cậu chưa xin lỗi tôi, xem như tôi ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhai-toi-muon-em-cua-rieng-minh/18462/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.