(Thử hỏi nhân gian tịch liêu là gì)
Như một thanh bảo kiếm đã gói ghém hết phong mang, thu vào trong vỏ, phi thường đặc biệt, cũng phi thường hấp dẫn người, làm cho vừa nhìn thấy đã có thể đơn giản giao phó tín nhiệm và cảm tình cho ông ấy.
Bạch Ngọc Đường không khỏi nghĩ thầm, Triển Chiêu khi đến trung niên, cũng sẽ trở thành dáng vẻ này đi.
—
Ngày thứ hai sau khi đã nghỉ ngơi và hồi phục tốt, Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường quyết định đến phủ nha Kỳ Châu bái phỏng vị chiếu tướng đóng ở nơi đây một chút, tiện thể nhìn xem có đầu mối gì hay không. Trước Triển Chiêu đã nghe qua, vị tướng quân này lại tên là Du Giang Nam, quả thực là khiến cho người ta bất ngờ. Dân bản xứ đều nói Du tướng quân bất quá chừng ba mươi, còn rất trẻ, hơn nữa đối nhân xử thế khiêm tốn, thật lịch sự tao nhã, quả là một viên nho tướng. Vị Du Giang Nam này hơn mười năm trước có danh khí rất lớn trên giang hồ, ông thời niên thiếu từng hành tẩu giang hồ, sau đó rất nhanh chóng thanh danh thước khởi, trong chốn võ lâm mỗi lần hình dung kiếm pháp của ông, đều nói ông “Nhất kiếm phá đặng xuân sầu, trăng thanh gió mát lặng thinh vui vầy”, thế kiếm sái nhiên, linh dật khó lượng, kiếm thuật cực kỳ cao minh. Bất quá người này hành sự cũng không trương dương, trời sinh tính tình đạm bạc, lại cùng thê tử thoái ẩn từ rất sớm, không hỏi đến chuyện giang hồ. Hiệp danh này lan xa nhưng người gặp qua ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nhai-lo-vi-uong/96176/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.