Từ một khoảng không vô định nào đấy, bảy bóng người bước ra. Bảy người đó đều là hắn, mang một dáng vẻ trẻ tuổi, tầm hơn hai mươi, nhưng ánh mắt của họ lại đầy rẫy sự khinh thường và ngạo mạn.
Mỗi người trong số họ đều tỏa ra một luồng khí tức mạnh mẽ. Đó là Trúc Cơ Cảnh Hậu Kì. Nhưng đó không phải là thứ hắn nên quan tâm bây giờ, đại tuyệt chiêu đã hạ xuống, hắn toàn thân mỏi nhừ đã tới giới hạn đương nhiên là không thể kịp thời phản ứng.
Một tấm lưới màu đen từ dưới đất trỗi dậy, bao phủ toàn bộ cơ thể hắn. Tấm lưới không có bất kỳ khe hở nào, nó phong tỏa tất cả các hướng thoát thân.
Ánh mắt hắn hướng lên trên, nhìn thấy một tấm lưới khác bằng ánh sáng trắng từ trên trời giáng xuống. Hai tấm lưới kết hợp lại, tạo thành một trường lực không gian không thể nào phá vỡ. Y Thiên cảm thấy mình bị xiềng xích, bị giam cầm trong một không gian tối tăm, lạnh lẽo.
Toàn bộ không gian và thời gian bị bóp méo, rồi nổ tung thành một khối hỗn loạn. Ngọn núi, biển cả và tấm lưới cùng lúc lao vào, không chỉ nghiền nát thân thể mà còn xóa sổ mọi khái niệm về sự tồn tại.
Trước mắt Y Thiên, mọi thứ tan rã. Hắn không thể cảm nhận được bất kỳ sức mạnh nào, không gian xung quanh chỉ còn là một màu đen thuần túy. Hắn cố gắng giơ tay, nhưng thân thể không còn nghe theo ý chí.
Cảm giác đau đớn dữ dội như hàng ngàn mũi tên bắn vào, nhưng đó chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045536/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.