Cuốn thẻ tre trong tay Y Thiên nặng trĩu. Hắn cảm nhận một luồng linh khí cổ xưa, huyền ảo tỏa ra từ nó, dường như ẩn chứa vô vàn bí mật của thời gian. Bề mặt thẻ tre đã ngả màu ố vàng, nhưng những nét chữ khắc sâu vẫn sắc nét, như được tạo tác từ hàng ngàn năm trước.
Hắn không ngần ngại, lập tức mở ra, ánh mắt chăm chú dõi theo từng ký tự. Dòng chữ cổ kính, không phải là thứ ngôn ngữ phàm tục hắn từng biết, nhưng lạ thay, hắn lại có thể hiểu được, như thể chúng được khắc sâu vào tiềm thức hắn từ lâu lắm rồi. Từng nét bút uốn lượn, từng ký tự khắc sâu mang theo hơi thở của cổ xưa, một thứ tri thức vượt xa tầm hiểu biết của thế giới hiện tại.
"Đây là. .một bộ cổ pháp? Tuyệt thật, sư phụ. .người đúng là như ta tưởng tượng. Ta đã không nhầm khi bái người làm sư phụ đầu tiên. "
"Đừng vội mừng. ."Y Thiên liền gật đầu mạnh, hắn bây giờ rất tin tưởng lão tiên nhân này, hắn đã đúng, đã đúng khi đến đây gặp lão. Ánh mắt hắn nhìn lão bây giờ không chỉ là kinh ngạc mà là tôn sùng. Sự tôn sùng này vượt lên cả tình sư đồ.
Lâm Xảo Minh lúc này đứng đối diện, dáng vẻ phi phàm như một vị tiên nhân, không còn chút điên dại nào, ánh mắt lão thâm thúy như biển sâu. Lão cất giọng trầm bổng, từng lời như gõ vào tâm khảm Y Thiên, đọc chậm rãi từng chữ của khẩu quyết.
"Ngũ tạng tương sinh, bách mạch quy nguyên, ngũ tạng ngũ hành, một gốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045498/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.