Sáng sớm hôm đó, Mạc Y Thiên hít thở sâu, lồng ngực tràn đầy khí tức trong lành của rừng già. Hắn mở mắt, ánh nhìn giờ đây không còn sự vằn vện của đêm dài kinh hoàng, mà là một sự bình ổn lạ thường. Thân thể hắn nhẹ bẫng, linh hoạt hơn, như thể mọi lo toan, vướng bận đêm qua đã bị gột rửa sạch sẽ. Điều này khiến hắn cảm thấy phấn chấn, sẵn sàng đối mặt với những gì đang chờ phía trước.
Hắn khẽ chạm tay vào chiếc túi gấm bên hông, cảm nhận dòng chảy năng lượng thuần khiết đang âm thầm luân chuyển trong người. Con đường tu luyện của hắn, một lối đi riêng biệt, giờ đây hiện ra rõ ràng hơn bao giờ hết. Hắn biết mình đã đặt bước chân đầu tiên trên một hành trình đầy tiềm năng.
Sau bữa điểm tâm đạm bạc nhưng thanh tịnh tại thiền viện, Y Thiên cùng Linh Nhi và Lão Dương cáo biệt vị tăng sư. Vị lão tăng phúc hậu chắp tay, ánh mắt thâm thúy dõi theo họ ra tới cổng chùa.
"A Di Đà Phật! Nguyện chư vị thí chủ bình an vượt ngàn dặm. Hãy ghi nhớ, nội tâm an định, vạn sự sẽ hanh thông. "
Lão Dương trải bản đồ ra, kiểm tra lại tuyến đường vị tăng sư đã vạch sẵn. Con đường dẫn vào sâu trong rừng, chỉ là một lối mòn nhỏ, phủ đầy lá rụng và những thảm rêu xanh ngắt.
Ánh nắng sớm len lỏi qua tầng lá dày, tạo thành những chấm sáng lung linh trên mặt đất ẩm. Gió mang theo hương thơm dịu của cỏ cây, phảng phất chút hương hoa dại.
Y Thiên cõng Linh Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045497/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.