Chiếc xe ngựa cũ kỹ rít lên một tiếng chói tai, bánh xe nghiến ken két trên con đường đất lổn nhổn đá sỏi, liên tục nảy lên bần bật như muốn hất tung những người bên trong. Cứ mỗi cú xóc, Linh Nhi lại rụt mình sâu hơn vào lòng Mạc Y Thiên, tay bám chặt lấy vạt áo bào của hắn. Hơi thở của nàng gấp gáp, nóng hổi phả vào cổ hắn, mang theo nỗi sợ hãi tột cùng.
Trời đã nhá nhem tối, màn đêm buông xuống đặc quánh. Những bóng cây cổ thụ hai bên đường đổ dài vặn vẹo như những con quỷ dữ nhảy múa, lướt qua khung cửa xe chớp nhoáng, tạo nên những hình thù ghê rợn.
Không khí bên trong xe đặc quánh sự căng thẳng, đến mức có thể cảm nhận được nhịp thở dồn dập, nặng nề của cả ba người. Tiếng côn trùng đêm rỉ rả từ sâu trong rừng, hòa lẫn với tiếng gió xào xạc qua những rặng cây khô.
"Đại ca. .. "Linh Nhi thút thít, đôi mắt mở to trong bóng tối lờ mờ, tràn ngập nỗi sợ hãi. Nàng khẽ dụi mặt vào ngực hắn, như tìm kiếm chút hơi ấm và an toàn cuối cùng.
"Sợ quá. .. Có tiếng gì ngoài kia ạ? Như có người đang đuổi theo mình. .. Lại có cả tiếng roi nữa. .. "
"Không có đâu Linh Nhi, làm gì có ai đuổi theo mình chứ. Có đại ca ở đây rồi, muội đừng sợ gì cả, khi có kẻ muốn làm hại Linh Nhi, đại ca sẽ lập tức xèo xèo chết hắn ngay. "
Mạc Y Thiên ghé sát vào tai nàng, cố gắng giữ giọng thật nhẹ nhàng, trấn an, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045495/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.