Khi bước vào tẩm phòng của Mạc Y Thiên, Bạch Tư Mi lập tức đóng chặt cánh cửa lại, âm thanh"cạch"khô khốc của chốt cửa như tiếng cắt đứt mọi mối liên hệ với thế giới bên ngoài, một bức tường vô hình ngăn cách họ với những ánh mắt phán xét, những lời bàn tán cay nghiệt.
Ngay lập tức, vẻ mặt lạnh lùng, kiêu ngạo thường thấy của nàng tan biến. Ánh mắt nàng dịu lại, rồi khẽ rơi nước mắt, rất đau lòng. Toàn thân nàng run rẩy dữ dội, như thể đang kiềm nén một cơn bão tố cảm xúc đã bị giam cầm quá lâu.
Gương mặt nàng nhăn nhó vì đau đớn, hai khóe môi mím chặt, cố gắng không bật ra tiếng nấc, nhưng bờ vai nàng vẫn run lên bần bật không ngừng. Nàng nhìn hắn bằng ánh mắt chất chứa bi thương tột cùng, nước mắt bắt đầu tuôn rơi lã chã, lăn dài trên đôi má trắng ngần, làm mờ đi vẻ đẹp thoát tục của nàng.
"Ta thật sự không dám nói mình yêu chàng, nhưng ta dám nói là Bạch Tư Mi ta chấp nhận chàng là phu quân là thật. "Nàng nấc nghẹn, từng câu chữ như bị xé ra từ lồng ngực nàng, giọng nàng run rẩy đến vỡ vụn, đầy tuyệt vọng.
"Nhưng, nhưng. .. phụ thân ta và phụ thân chàng đã bàn, có lẽ chàng đã nghe về các tin đồn ấy. "Nàng lại khóc nấc lên, hai tay nàng siết chặt vào nhau, móng tay đâm sâu vào da thịt.
"Bạch gia may mắn không vướng vào nên an toàn thoát đi. Phụ thân chàng vì sợ Bạch gia dính líu mà đã nói ta từ hôn chàng. .. Ông ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ngoai-lai-cam-khu/5045492/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.