Thiên Quyết công tử không nói một lời nhận lấy bức hoạ, phất tay áo trắng tiêu sái xoay người rời đi.
Ninh Thái Nhi cúi đầu ôm lấy giỏ sách ướt sũng, ngẩng đầu lại phát hiện y sớm đã đi xa, nhớ tới còn chưa đem ngân lượng đền cho y, vội vàng vác lên giỏ sách chạy đuổi theo.
Thiên Quyết công tử trông như đi rất nhẹ nhàng thong thả, Ninh Thái Nhi chạy gấp lại không cách nào theo kịp, bóng người của y chuyển động đến lương đình mới dừng lại, khiến Ninh Thái Nhi mệt đến thở hồng hộc.
Rèm che bị đụng hỏng đêm qua bị vứt bỏ trên mặt đất, chiếc dao cầm bị đứt dây vẫn đặt trên bàn đá cẩm thạch, Ninh Thái Nhi trông thấy những thứ này cảm thấy hết sức hổ thẹn.
Nàng lấy ra tất cả ngân lượng, nâng đến trước mắt y:
"Không biết có đủ đền lại những vật này không ạ?"
Thiên Quyết công tử ngồi xuống ghế đá, nhấc lên bầu rượu rót ra bát, cũng không màng nhìn tới bạc lấy một cái:
"Huynh đây là muốn đền vật gì?"
Ninh Thải Nhi thầm nghĩ lẽ nào là quý nhân hay quên chuyện ư, chỉ vào dey đàn bị đứt, nói:
"Chính là cây đàn đêm qua ta làm hỏng này."
Thiên Quyết công tử nhướng mày lên, mỉm cười nhìn về phía nàng: "Chỉ với ngần ấy bạc, huynh cảm thấy đủ sao?"
Ninh Thái Nhi hơi sửng sốt:
"Chẳng hay còn thiếu bao nhiêu, ta sẽ nghĩ cách đền cho huynh."
Thiên Quyết công tử nhấp một ngụm rượu thanh, chầm chậm mở miệng:
"Trước tiên hãy ngồi xuống nói đi, đứng không thấy mệt sao."
Ninh Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-u-hon/1522608/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.