Ninh Thái Nhi gần chạng vạng chiều mới quay về Lan Nhược tự, bởi đã ước hẹn nên lập tức vừa đi về phía lương đình, vừa nghĩ lại những việc xảy ra ban ngày.
Những người gặp được trên trấn ai ai cũng đều quả quyết rằng nàng sẽ chết, tên đạo sĩ thối kia còn gieo cho nàng quẻ bói bảo là kiếp đào hoa của nàng sau này sẽ trở thành tai ương chết chóc. Nàng chợt linh quang vừa lóe, nhớ đến Lý Nhạn sau khi nghe tới Lan Nhược tự, mới mắng mình là quỷ đoản mệnh, phải chăng Lan Nhược tự này chính là nguồn gốc của mọi chuyện?
Một cơn gió âm u giá lạnh thổi đến, nhánh cây đen đúa hai bên đường đung đưa lay động, gào rú thảm thiết tựa như khóc.
Nàng không khỏi rùng mình một cái, lấy lá bùa trước ngực ra cầm chặt trong lòng bàn tay, cúi đầu bước nhanh về phía trước, lúc đi ngang qua một cái hồ nhỏ, bả vai đột nhiên bị vỗ nhẹ một cái.
"Tiểu công tử, sao lại đi nhanh như vậy, muốn đi đâu thế?"
Chỉ thấy một chàng trai mặc y bào màu vàng nhạt đang tiến lại đây, cánh tay thuận thế khoác lên vai của nàng, khuôn mặt yêu diễm ái muội ghé sát.
Ninh Thái Nhi lại cảm thấy mặt của hắn có chút quen quen, hơi thở tràn ngập một mùi son phấn, khiến nàng sặc sụa hắt xì mạnh một cái.
"Á... Bẩn chết mất, đang yên lành lại hắt hơi làm cái gì chứ?"
Diệp Lê ghét bỏ lui về sau mấy bước, dường như sợ bị dính phải nước bọt, rút khăn tay ra lau xiêm y.
"Xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-u-hon/1522607/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.