Bị vác lên vai, Mĩ Nhược dùng toàn bộ sức lực hét lên. 
Lúc bị ném xuống, hai gò má nàng đã đỏ bừng. 
Dây lưng bị nới lỏng, vì vậy, không đợi Mĩ Nhược đứng vững, quần lập tức trượt xuống mu bàn chân. 
Cận Chính Lôi vuốt ve cặp đùi trắng nõn của nàng, sau đó đi đóng cửa. 
Mĩ Nhược kéo quần áo lên, cố gắng che cơ thể lại. 
Nơi này của hắn dường như có vô số cửa, tiếng khóa lách tách vang lên không ngừng, mỗi tiếng như một lời thông báo rằng, thời thiếu nữ vô ưu vô lo của nàng sắp kết thúc ở cái tuổi mười bốn. 
Rất đáng tiếc, vì bản thân còn chưa trải qua nhiều vui vẻ khi còn là thiếu nữ. 
Tiếng giày da truyền đến, Mĩ Nhược không dám ngẩng đầu, ánh mắt của hắn nhất định lúc này dừng lại trên đùi nàng. 
"Còn chưa cởi xong?" Ngữ khí của hắn có chút không kiễn nhẫn. 
Dường như nếu nàng chậm chạp hơn một chút nữa, hắn sẽ nhào lên, tự tay đem quần áo của nàng lột sạch. Mĩ Nhược ừ một tiếng, bắt đầu luống cuống cởi từng cúc áo. 
Cởi được hai cúc, nước mắt của nàng chảy thành hai chuỗi, rơi trên sàn nhà, thành một vệt nước đọng màu đen. 
"Tôi mới 14 tuổi." Nàng nén nước mắt, nhìn xuống sàn nhà nói, "Anh không thể tàn nhẫn như vậy." 
"Em hỏi cô Bảy mà xem, có phụ nữ 14 tuổi có thể sinh đẻ được rồi." 
"Thời đại đã khác rồi, ngày hôm nay đã có rất nhiều phụ nữ thành công, có địa vị trong xã hội, tuy rằng sức lực nhỏ bé, nhưng không hề phụ thuộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-nam-tin-nu/1502224/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.