Đoàn xe di chuyển suốt đêm, dọc theo con đường Cứt Ngựa, trục đường chính của Quận 1, hướng về phía Ngã Ba Lớn.
Những tòa nhà lạnh lẽo hắt lên những bóng đèn le lói chiếu xuống đại lộ vắng vẻ. Thỉnh thoảng có những chuyến xe vun vút phóng qua, rồi biến mất thẳng vào màn đêm. Đây đó dọc hai bên đường, nhô lên khỏi mặt đất ngang tầm mắt, có thể nhìn thấy những tòa nhà xây dựng dang dở đã bỏ hoang, với những ô cửa đen ngòm lập lòe những bóng sáng, mà ai ở Quận 1 cũng sẽ hiểu đó là nơi trú ngụ của lũ du thủ du thực, nghiện hút du côn.
Màn đêm ở Quận 1 luôn tối tăm và lạnh lẽo, rập rình nhiều điều bí ẩn. Nơi đây tối tăm tới mức, từ xa xa đã có thể nhìn thấy thứ ánh sáng rực rỡ từ Quận 2 chiếu tới, như một đô thành hoa lệ.
“Nhưng tất cả chỉ là ảo mộng.”
Hà Minh Đức ngồi phía đuôi xe, tựa lưng vào thành xe, súng dựa lên người, mắt xa xăm nhìn về nơi lập lòe ánh sáng. Xe rung lắc bần bật vì những ổ gà trên con đường từ lâu đã xuống cấp vì lượng giao thông quá tải.
Quận 1, Quận 2, Quận 3. Cả cái Sa Li Khan này. Chẳng có nơi đâu là thiên đường. Hắn đã ở nơi này 16 năm. Từ khi mới bắt đầu biết nhận thức, hắn đã phải vật lộn chiến đấu để sinh tồn. Hắn đã ngắm nhìn những tòa nhà cao nhất, trong lúc phải trốn tránh dưới những vũng lầy thấp kém nhất.
Bãi phế liệu, khu Hoàng Gia, đường Óc Chó… Ở tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/968131/chuong-583.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.