Nếu là 3 năm về trước, Văn sẽ không quá tò mò những chuyện không liên quan tới mình.
Đơn giản vì, ngoài kia có bao nhiêu là chuyện đang diễn ra, và hắn làm sao có thể quản hết chuyện thiên hạ. Lo chuyện bao đồng là cách tốt nhất để phí phạm thời gian vô ích.
Nhưng sau những chuyện đã xảy ra, hắn lại ước rằng giá mà mình đừng quá thờ ơ tới vậy. Ít nhất, hắn muốn hiểu rõ những gì đang diễn ra xung quanh mình. Bởi vì, chẳng ai biết được, những sự kiện xa vời nào đó có thể gián tiếp liên lụy tới hắn, tới những người xung quanh hắn.
Hay nói đúng hơn, hắn ghét cái cảm giác năm đó. Hắn bị ám ảnh vì những lời mà Trần Thiên Anh nói lúc đó.
Vì vậy, dù hiện tại hắn thực sự có việc gấp, dù rằng hôm nay là ngày hắn phải tới trình diện với đơn vị thực tập, dù hắn có một lời hứa cần phải thực hiện, nhưng hắn vẫn lựa chọn khám phá ra mảnh ghép cuối cùng trong câu chuyện này.
Hắn muốn khám phá ra toàn bộ những bí mật của Thung lũng Sa Li Khan này.
Liễu Thanh Chân nhìn Vương Thành Văn với một ánh mắt phức tạp khó che giấu.
Vương Thành Văn cũng nhìn lại hắn với một ánh mắt trong veo vô cảm. Đôi mắt ấy có cảm tưởng như đang xuyên thấu toàn bộ cõi lòng của Liễu Thanh Chân, và bóc trần mọi thứ suy nghĩ mà hắn đang giấu giếm.
Một lời nói dối ẩn sau thật nhiều những lời nói chân thật.
Liễu Thanh Chân thở dài.
Hắn biết rằng Vương Thành Văn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/968084/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.