- Hộ Sơn Thú!
Lý Thanh Long là người đầu tiên nhận thấy qua tiếng kêu gào vang trời.
Hộ Sơn Thú, là một con tê tê khổng lồ sống đã hơn trăm năm, lớp vỏ cứng rắn như sắt thép, vuốt dài, tốc độ cũng không hề chậm.
Cả lũ đánh nhau ở đây, đã làm kinh động đến Hộ Sơn Thú.
- Tất cả chúng mày, đứa nào chạy nhanh thì đứa đó sống! Tao nói thật đấy đ** đùa đâu!!
Lý Thanh Long rất nhân nghĩa mà hô lên một câu, rồi chính hắn cũng ba chân bốn cẳng chạy.
Hộ Sơn Thú, Trung Phẩm Hung Thú, một tát có thể tát chết cả Thạc sĩ, cấp Cử Nhân như Lý Thanh Long làm sao đọ lại.
Nguyễn Hồng Vân là người thứ hai chạy. Đám còn lại cũng không chậm trễ. Mạng của mình vẫn là quý nhất.
Thế Vũ có tốc độ cũng không kém cỏi, hắn chạy nhanh như một cơn gió. Nào ngờ, gió cứ từ đâu thổi ngược về cản trở hắn. Cái cảm giác quen thuộc này làm hắn nghĩ ngay tới một người. Quay lại, chỉ thấy Hoàng Linh đang ráo riết vừa chạy phía sau, vừa dùng Khí Công kiềm chân hắn lại.
- Con chó này! Đến lúc sinh tử thế này rồi mày còn chơi tao?!!
- Mày mới là con chó! Cậy mình chạy nhanh rồi chuồn một mình à? Có chết tao và mày chết chung!!!
- Tao cú mày lắm rồi đấy!!! Bố mày vừa mới cứu mạng mày xong!
Thế Vũ điên tiết lên rút con dao nhè thẳng về phía Hoàng Linh mà ném. Hoàng Linh hoảng hốt dùng Khí Công vừa kịp đánh văng con dao đi chỗ khác.
Keng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/968016/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.