Nơi đây là một hầm mỏ cũ. Tối tăm. Nóng bức.
Quang đã theo đuôi tên nhỏ con từ chợ tới tận đây. Dọc đường đi, hắn đảm bảo mình không hề bị phát hiện.
Bám đuôi là một trong những sở trường của Quang. Bởi vì hắn rất mờ nhạt.
Ánh đèn pin lấp loé ở phía trước. Quang bám sát phía sau. Từng tiếng nước nhỏ róc rách xuống dưới chân.
Hầm mỏ này, đã bị bỏ hoang khá lâu.
Đường hầm dẫn sâu xuống phía dưới lòng đất.
Các nhánh rẽ cũng bắt đầu nhiều lên, và đường hầm càng trở nên rộng rãi.
Ra vậy. Hệ thống cống ngầm của Hải Thành, lại kết nối với những hầm mỏ của Quảng Yên. Đám người thú sau khi trốn thoát khỏi Hải Thành, đã nương theo đường cống ngầm để tới đây.
Việc sử dụng đường cống ngầm để vượt ra khỏi ranh giới của một thành phố vốn vô cùng khó khăn. Bởi vây quanh những con đường ra ngoại ô, chính là hàng đàn quái vật bị đột biến, mạnh tới mức kinh khủng.
Nhưng từ 2 tháng trước, sau vụ ám sát Vương Vũ Hoành bất thành, các đường cống ngầm bỗng nhiên được thông thoáng một cách kì lạ.
Hiện nay, dựa vào đường cống ngầm, người ta đã có thể di chuyển gần như khắp toàn bộ Đế quốc.
Chuyện này ẩn chứa thật nhiều nguy cơ.
Nhưng trước mắt, Quang cần tập trung vào mục đích của mình. Hắn bám sát theo ánh đèn pin, tai vểnh lên nghe ngóng.
Phía trước, có tiếng nói chuyện.
- Mua đồ về rồi đấy à? Hôm nay có món gì vậy? Ồ, vẫn mua thịt với rau à? Kinh phí của chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967728/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.