Dọc đường từ Hoàng Nam lên Thuỷ Hành Kinh, đã đủ để Hữu Thành mở mang tầm mắt.
Hắn không di chuyển bằng tàu hoả nữa, mà đi cùng xe với hội lái buôn. Những tay lái buôn này, có người Đại Nam, cũng có người Bắc Hà, cũng có cả người lai. Hắn thân nhất với Hoàng, tên này dẫn hắn đi khắp mọi nơi.
Phương Nam có khí hậu khá nóng. Đúng như Hoàng nói, vùng đất này không khác với Đại Nam là bao. Hắn có thể thoải mái dùng tiếng Đại Nam để nói chuyện và sinh hoạt.
Tuy nhiên, về mặt thông tin và dân trí, người Bắc Hà dường như biết rất ít về những vùng đất bên ngoài.
- Hiện nay, 20% dân số Bắc Hà còn chưa biết chữ, một phần vì chữ Bắc Hà quá khó viết, một phần vì dịch vụ giáo dục chưa được đầy đủ. Bắc Hà có tới 6 tỉ người, chia làm 13 lãnh thổ, quản lý vô cùng khó khăn. Giáo dục, y tế luôn là lĩnh vực nóng.
Nói Bắc Hà lạc hậu hơn Đại Nam thì cũng đúng, trên một khía cạnh nào đó. Bắc Hà ít nhà cao tầng, ít xe hơi, ít trung tâm thương mại, ít sản phẩm công nghệ cao. Những nơi hắn đi qua, đều là đồng lúa, núi đồi, và làng bản.
Nhưng bù lại, ở Bắc Hà, ở người Bắc Hà, hắn thấy được sự vui vẻ, thong dong và yêu đời. Hắn cảm thấy vô cùng thoải mái. Sự thoải mái này, không hề có trong đời sống nhanh và áp lực ở Đại Nam.
- Bắc Hoàng lấy đức để trị dân chúng. Pháp luật không quá hà khắc, thay vào đó là lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967724/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.