- Đi thử đôi giày xem.
Vừa tan học về, Quang đã kéo thằng Văn ra một chỗ, đưa cho nó đôi giày.
Nhìn qua, cũng không khác gì một đôi giày bình thường. Nó thử xỏ chân vào. Rất vừa, rất mát.
- Đi thử xem.
Nó vừa bước đi 1 bước, chợt cảm thấy cả bàn chân mình, như lún xuống.
- Ối ối!
- Hà hà, có giống như đang đi trên cát không? Đôi giày này, bên dưới có cát Trầm Sa, phải nạo vét trái phép từ đáy sông Mẫu lên. Da giày, là da Bạch Ngưu, anh với mày đi săn trộm bữa trước. Giày được khâu từ lông Lợn Biển, cũng là động vật trong sách đỏ. Nhờ vậy mà mới có giày cấp độ 12 cho chú mày đi đấy!
- Thế hoá ra, đôi giày này, toàn làm từ nguyên liệu trái phép? Em không dùng đâu.
- Chú mày có biết vì sao chúng lại trái phép không? Là vì Tam Đại Gia tộc cấm người thường đụng tới, một mình biển thủ hàng tốt. Chú mày không dùng, cũng có người khác dùng. Hơn nữa, hàng cũng làm ra rồi, chú mày không dùng thì sẽ lãng phí.
- Em không thích lãng phí. Vậy để em dùng. - Bác Itou, bác đang làm gì vậy?
- Ta mài kiếm. Hỉ Vận Kiếm, có khi thật sự mang lại Hỉ Vận cho ta rồi! Sau hai mươi năm gian khổ, rốt cuộc ta sắp có đủ tiền để trở về quê hương trả nợ rồi.
- Bác nợ người ta nhiều lắm à?
- Đúng thế. Hồi đó ta bán sạch cả cổ phần ở Fusan Entertainment, cũng không trả nổi một góc nợ. Má nó chứ, đen thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967669/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.