Đế Vương cung.
Điều hành một Đế quốc, vô cùng mệt mỏi.
Riêng việc lo chuyện sinh hoạt và việc làm cho 3 tỉ con người, đã rất mệt mỏi.
Lại thêm các vấn đề xã hội, môi trường.
Giáo dục, y tế, xây dựng.
Vấn đề tài chính.
Vấn đề kinh doanh của Vương Nghiệp.
Vấn đề thuế khoá.
…
Và đó mới chỉ là đối nội.
Còn đối ngoại, với 21 nước chư hầu, với 2 đại đế quốc, với các nước còn lại, và chính sách quản lý Tân Lục Địa.
Một Đế vương lười biếng, sẽ khiến quốc gia sụp đổ. Một Đế vương cần mẫn, sẽ phải chịu áp lực lên bản thân vô cùng lớn.
Đi kèm với quyền lực, luôn là trách nhiệm. Nói cách khác, người không có trách nhiệm, không thể nắm giữ được quyền lực quá lâu.
Lao động cường độ cao, Vương Vũ Hoành sớm đã quen thuộc. Hiệu suất làm việc của hắn, cũng rất cao. Một ngày, hắn chỉ ngủ có 3 tiếng. 10 tiếng đồng hồ dùng để học tập, 10 tiếng để làm việc, và 1 tiếng còn lại, để suy nghĩ.
Những kẻ cắm đầu vào làm việc mà không suy nghĩ, không thể nào có bước đột phá.
Hiện giờ, chính là thời gian suy nghĩ của hắn.
Người bình thường, muốn suy nghĩ, thường tìm nơi rộng rãi, khoáng đạt, để tầm nhìn được mở rộng, để tinh thần được sảng khoái. Nhưng Vương Vũ Hoành, hắn đã quen ngồi trong một không gian tối tăm, chật hẹp, đối diện với một bức tranh để suy nghĩ. Thói quen này, hắn đã bắt đầu có từ 10 năm trước, khi mà hắn dần bước từ một Thứ tử vô lo vô nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967654/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.