- Anh biết vì sao rồi!
Sáng nay, Văn lại đem chuyện về Phá Không Quyền ra hỏi Quang. Nó đã thử rất nhiều lần, mà cảm giác, vẫn không có gì khác biệt, không có chút tiến bộ nào.
- Không phải hướng suy nghĩ của em không đúng, mà đơn giản là vì... em còn nhỏ quá!
- Là sao anh?
- Các loại môn học, kĩ thuật, đều chia theo cấp độ từ 1 đến 12, rồi lên tới Cử nhân, Thạc sĩ, Tiến sĩ, đều là dựa theo quá trình phát triển của con người. Em xem, cơ thể em còi cọc, cơ bắp còn chưa phát triển, miễn cưỡng đánh ra được Bộc Phá Quyền cấp 12 đã là chuyện khó tin rồi, còn đòi luyện tới Phá Không Quyền cấp Thạc sĩ, là rất quá sức.
Quang lại nói tiếp.
- Kể cả Bộc Phá Quyền của em, cũng có rất nhiều hạn chế. Thứ nhất là phải kết hợp với Nhất Bộ Nhất Quyền, dùng thêm uy lực của bước chân mới đủ bù vào uy lực mà cánh tay em còn thiếu. Hơn nữa, lại phải phụ thuộc vào việc cảm nhận nhịp độ của đối thủ, hay nói cách khác là chỉ có hậu phát chế nhân, chờ đối thủ lao tới rồi mới tung ra được. Bộc Phá Quyền thực sự, phải là tiên phát chế nhân, đánh bại đối thủ trước khi hắn kịp ra đòn! Tất nhiên, nhờ những hạn chế như vậy mà em mới 11 tuổi đã có thể tung ra Bộc Phá Quyền, cũng đã vô cùng ghê gớm rồi. Còn về Phá Không Quyền...
Quang nhìn cả người nó, ngẫm nghĩ một chút.
- Hiện nay em đã dùng hết toàn bộ lực lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/967635/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.