Chương 753: Toan tính
Khi Thanh Phong và Hắc Tu trở lại trảng rừng trống, trời đã xế chiều. Bạch Tu nhác nhìn thấy Hắc Tu trở lại, đã mừng rỡ lao tới.
- Hắc Tu! Hắc Tu! Ta tưởng mi chết rục xương trong rừng rồi chứ? Mi biết 3 ngày qua ta đã diễn hóa ra được bao nhiêu thế cờ tuyệt diệu trong đầu, chỉ chờ mi về để thi triển hay không? Vào! Vào đây! Đấu tiếp, đấu tiếp!
2 lão già đồng hành với nhau đã gần hết cuộc đời, thấy bạn từ hiểm cảnh trở về, chẳng rõ Bạch Tu vui mừng khi thấy đồng bạn còn sống sót, hay là vì lão sắp được cứu khỏi U Linh Trúc Lâm, hay chỉ vì ván cờ sẽ được tiếp diễn. Chắc là lí do cuối cùng.
- 3 ngày? Ta đi đã được 3 ngày rồi? - Hắc Tu ngỡ ngàng hỏi.
- Chứ còn sao nữa? Mau mau, tiếp ván cờ, tới lượt ta đánh…
- Đừng có nói láo! - Hắc Tu quát lớn - Rõ ràng lượt tới là của ta.
2 lão già cứ thế xì xà xì xồ kéo nhau ngồi xuống 1 góc, vạch bàn cờ trên nền đất, chẳng ai bận tâm Hắc Tu đã chứng kiến những gì trong Trúc Lâm, hay vì sao lão mới đuổi theo Thanh Phong áng chừng mới có 1 đêm mà đã qua 3 ngày. Đối với 2 lão, ván cờ dang dở còn đáng quý hơn hết thảy.
Để trơ lại đó Thanh Phong giữa trảng đất trống, chẳng ai bảo hắn phải làm gì. Hắn cũng không có gì để làm. Vậy thì lại không làm gì nữa. Hắn ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-kha-bien/3560227/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.