Thiên Hàm phi ngựa không ngừng nghỉ suốt đêm cuối cùng cũng đến được thành Đông Hoa. Cổng thành cao lớn nhưng binh lính canh gác như thiếu đi sức sống, thiết nghĩ chỉ cần đẩy một cái cũng có thể ngã. Thiên Hàm bước xuống dắt ngựa từ từ vào thành, liền bị hai binh lính bước đến ngăn lại
"Tiểu đệ này, không biết đệ muốn vào thành làm gì?"
"Ta muốn vào thành tìm người, mong hai huynh cho ta vào đi"
Hai binh sĩ nhìn nhau, đồng loạt thở dài "chắc người thân của hắn là người trong thành, nghe tin lũ lụt nên quay về đây, nhưng giờ dịch bệnh hoành hành, đã có rất nhiều người chết, không biết người thân của tiểu đệ này còn sống không nữa"
"Hai tiểu ca làm sao vậy a?" Thiên Hàm khó hiểu nhìn bọn họ.
"Aixxzz, trong thành đang có dịch bệnh, ta không thể cho đệ vào, rất nguy hiểm"
Nghe tới đây thì nàng đã hiểu, hai huynh đệ này là tận chức tận trách, mặc dù đói cũng không lơ là nhiệm vụ.
"Ta tới đây tìm Tử Dương chân nhân"
Hai người kia nghe vậy thì ngạc nhiên, "chẳng lẽ tiểu huynh đệ này là muốn đến cầu y". Thấy ánh mắt tò mò của bọn họ, nàng nói rõ thân phận
"Ta là tiểu đồng đi theo Tử Dương chân nhân chữa bệnh, trên đường có việc trì hoãn nên đến trễ, các huynh xem.."
Nói rồi đưa một túi lớn đem theo bên người cho họ xem, bên trong toàn dược liệu, thấy vậy họ mới yên tâm để nàng vào thành
"Tiểu đệ cẩn thận a, Tử Dương chân nhân hiện tại ở phủ tri huyện đại nhân, đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-menh-chi-lang/944868/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.