Cả nhóm Hắc Vũ vì trốn sự truy đuổi của bọn du đãng trong trấn mà phải chạy loạn vào rừng.
Đến khi xác nhận không còn ai đuổi theo nữa, Hắc Vũ mới cho mọi người dừng lại nghỉ ngơi. Ai nấy đều mệt đứt hơi, tựa vào nhau thở dốc. Thật không ngờ bọn họ đường đường là tu tiên giả, diệt ma cứu giúp người trần, thế mà ngay ngày đầu tiên xuất thế, bọn họ lại bị vướng vào tình cảnh này oái ăm bị người trần rượt đuổi như thế này…
– Được rồi! Tối nay nghỉ tại nơi này, tất cả mọi người phân chia bốn nhóm, tự tìm thức ăn và thay phiên nhau canh gác.
Có người đánh tiếng hỏi:
– Tối nay chúng ta phải ngủ tại đây thật sao?
Hắc Vũ hằn hộc gắt:
– Vậy ngươi có sáng kiến gì?
Tên đệ tử đó bực bội im miệng, quả thật bây giờ đã quá trễ để có thể tới được thị trấn tiếp theo, quan trọng hơn là hắn đã biết rõ nắm đấm của Hắc Vũ cứng cỡ nào.
Mọi người lặng lẽ tự phân nhóm với nhau. Hắc Vũ không lên tiếng thì chẳng ai dám “mời” hắn vào nhóm, Y Nhi càng bị bỏ qua.
Đám nam đệ tử đã bắt được mấy con thú nhỏ, cả nhóm đưa mắt nhìn con thú không còn sinh cơ nằm trên đất. Dù bụng đã rất đói nhưng họ không muốn tự hạ thấp thân phận mình, ra tay làm thịt nó, mà có muốn thì cũng chẳng biết cách làm sao.
Một tên nam đệ tử quét mắt nhìn xung quanh, phát hiện Y Nhi đang đứng liền lớn tiếng sai bảo:
– Ngươi mau đi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ma-nu-vuong/57525/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.