Ngay lúc ấy, bỗng nhiên có một bóng người lao vào xe, nhào tới bên ghế lái, cố sức gỡ những ngón tay đã bắt đầu siết chặt vô lăng của Dĩ Thành, một bên gọi, anh Dĩ Thành, anh Dĩ Thành, anh Dĩ Thành, anh Dĩ Thành.
Dĩ Thành quay đầu nhìn gương mặt mình ngày nhớ đêm mong, ngay cả trong mơ cũng không quên được, phản ứng đầu tiên là đẩy Thiên Việt ra.
——–
Đường Đại Minh là một con phố sấm uất trong bảy tám năm gần đây của thành phố N, dài mấy cây số, mặt đường rộng rãi, hai bên toàn showroom ô tô, cho nên còn được gọi là phố ô tô, kể ra, Dĩ Thành cũng biết con đường này, cũng hai lần đến đây sửa xe.
Mấy năm qua, vài khu đô thị được xây dựng, nhân khí ở đây cũng thịnh vượng hơn hẳn.
Cả tuần nay, Dĩ Thành sáng tối đều tới đây tìm kiếm, buổi sáng đến công ty giao việc xong lại chạy đến đây. Hoàng Phố Hinh Viên, Ngự Thủy Gia Viên, Di Hinh Viên, An Khang Lý, An Cư Lý, Dĩ Thành dò từng khu một. Vài tiểu khu mới xây, còn chưa lập ban quản lý, hắn chỉ đành hỏi thăm các cụ già đang nhàn nhã ngồi tắm nắng trong tiểu khu. Bác có thấy một thanh niên, hơi gầy, nhìn rất thanh tú, họ Thẩm không? Chú, thím, mọi người ở đây có từng gặp cậu ấy không? Dĩ Thành vẻ mặt đôn hậu, ăn nói lễ phép, nhưng trong lòng lại sốt ruột như vạc dầu sôi sùng sục. JO nói e rằng Thiên Việt vài hôm nữa sẽ đi, lỡ như em ấy đi xa, rời khỏi thành phố này, mình làm sao tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ly-khoi-giai/785535/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.