🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Này, hôm nay coi như tôi bắt đầu làm việc.”

Thị Dĩ Thành ngẩn ra.

Tô Tô nheo mắt: “Này, đừng nói anh đã quên thỏa thuận của chúng ta chứ. Vậy thôi, tôi đi đây.”

—–

Suốt đêm hôm đó Thị Dĩ Thành trăn trở trằn trọc, chưa tới bốn giờ sáng đã tỉnh dậy, dù sao cũng không ngủ tiếp được nữa, bèn rời giường làm điểm tâm. Việt Việt vẫn giống như lúc nhỏ, thích ăn cháo do anh nấu. Lúc đó, toàn bộ viện nghiên cứu, chỉ còn nhà Thị Dĩ Thành vẫn chưa dùng bếp gas, cha dùng mấy viên gạch vụn xây thành bếp nung, thu gom những cành cây khô làm củi, dùng để nấu nướng. Cái nồi lớn nấu cháo đã dùng nhiều năm rồi, mà nắp nồi vẫn dùng ván gỗ tròn thay thế. Tuy nấu nướng không thể nhanh bằng bếp gas, nhưng đồ ăn làm ra dường như đặc biệt thơm ngon hơn. Còn nhớ lúc đó, Việt Việt vô cùng thích thú với loại bếp nung này, mỗi lần nấu cháo, cậu lúc nào cũng ngồi xổm một bên, dùng sức mà chun mũi hít hít, ngửi mùi gạo dẻo thơm bốc lên, luôn miệng hỏi: Chín chưa, chín chưa? Lúc mở nắp nồi, hơi nóng phả ra, phủ lên tròng mắt kính, cậu thường một mạch chạy đi, lau kính xong mới chạy về. Cậu không bao giờ chịu để Thị Dĩ Thành nhìn thấy dáng vẻ lúc không đeo kính của mình, mãi cho đến một lần…

Sau đó, trong viện thanh lý mấy cái bếp gas cũ, lãnh đạo bèn cho nhà họ dùng, cha mẹ vui mừng đến mức muốn đập bỏ lò bếp nung, Thị Dĩ Thành ngăn cản, mang cái bếp nung cất vào nhà kho nhỏ sau nhà,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ly-khoi-giai/785522/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.