Khuôn mặt non nớt của Tạ Tuyết Thần hiện lên sự ngây thơ mờ mịt, hắn vẫn không hiểu.
"Sao lại.. Chỉ có thể chọn một chứ?"
Tạ Đạo Thành ngồi xổm xuống, nhìn thẳng hắn, nghiêm túc nói: "Tuyết Thần, con sinh mà bất phàm, rồi sẽ đứng trên đỉnh của Nhân giới, thậm chí là đỉnh của tam giới, đến ngày đó, vận mệnh của chúng sinh thiên hạ đều trong ý niệm của con, tình ái sẽ trở thành uy hiếp với con, cũng sẽ vùi lấp chúng sinh thiên hạ trong nguy nan. Con phải nhớ kỹ giáo huấn hôm nay, nhớ kỹ lời phụ thân nói."
Tạ Tuyết Thần cái hiểu cái không gật đầu, thật lâu sau, hỏi: "Nếu, con chỉ là người bình thường thì sao?"
Bởi vì bất phàm, cho nên không thể có tình.
Vậy người bình thường, có thể có tình không?
Tạ Đạo Thành không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy, ánh mắt của hắn bỗng nhiên hóa thành hàn băng.
"Vậy ngươi đáng chết."
Tạ Tuyết Thần vào năm bốn tuổi đã lĩnh ngộ được từ phụ thân, thế nào là vô tình.
Hắn có mười tám đứa con, cũng chỉ có một đứa con. Nếu hắn không phải Tạ Tuyết Thần, hắn sẽ chẳng là gì.
Tạ Tuyết Thần lập đạo tâm, lấy chúng sinh làm ý niệm.
Cho nên kiếm tâm của hắn, thẳng tiến không lùi, không màng sống chết.
Hắn không thiên vị bất kể ai trên thế gian, kể cả mình.
Dục ma sờ cằm không não lẩm bẩm nói: "Kỳ lạ, lồng giam tham lam của Tạ Tuyết Thần, sao lại không giống người khác?"
Mộ Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ly-dao-hoa-nhat-the-khai/3391727/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.