Chương trước
Chương sau
Vút!

Một linh hồn cường đại bỗng nhiên từ trong cơ thể Lý Phong bay ra.

“Rốt cuộc cũng được ra ngoài rồi.”

Tàn hồn của Huyền Long sau khi ra ngoài thì lập tức bay khắp trời đất, trong mắt tràn ngập vẻ hưởng thụ.

Ông ta là một cường giả đỉnh cấp, lại bị nhốt trong một lồng giam chật hẹp, không thể di chuyển, ông ta đã khó chịu đến mức sắp phát điên rồi.

Bay lượn một hồi, Huyền Long mới bay tới trước mặt Lý Phong.

Ông ta nhìn thanh niên trước mắt, khi hai người gặp nhau lần đầu, Lý Phong vừa mới đột phá đến Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, chính là mục tiêu đoạt xá của ông ta.

'Thế mà hiện tại, thanh niên nhỏ yếu lúc trước lại trở thành người khiến ông ta phải kiêng ky.

“Huyền Long, bây giờ ngươi muốn đi tìm thân thể khác để đoạt xá sao?” Lý Phong nhìn tàn hồn trước mặt, lên tiếng dò hỏi.

Huyền Long nghe vậy thì cười nói: “Lúc trước thì ta sẽ làm như vậy, nhưng bây giờ không cần nữa.”

Ông ta nhìn Lý Phong, cười nói: “Lúc trước ngươi đã luyện hóa hạt sen Hồn Đài rồi, còn dư lại hoa sen Hồn Đài, có thể cho ta không?”

Lý Phong gật đầu, không hỏi thêm gì mà trực tiếp lấy hoa sen Hồn Đài ra đưa cho Huyền Long.

Với hắn mà nói thì hoa sen Hồn Đài cũng không có tác dụng gì nữa.

Huyền Long nắm hoa sen Hồn Đài trong tay, nói: “Lý Phong, có rất nhiều người biết hạt sen Hồn Đài là bảo vật trân quý, sau khi sử dụng có thể khiến cho bản thân nhanh chóng đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong. Nhưng trên thực tế, hoa sen Hồn Đài cũng có tác dụng, hơn nữa loại này còn có tác dụng lớn với những sinh mệnh tàn hồn không có thân thể như chúng ta.”

Gương mặt ông ta tràn đầy vẻ sung sướng: “Hạt sen Hồn Đài tương ứng với ba hồn bảy phách của Nhân loại chúng ta, mà hoa sen Hồn Đài lại tương ứng với thân thể của chúng ta. Tàn hồn dung nhập trong đó thì hoàn toàn có thể chậm rãi hình thành thân thể mới, hoàn toàn không có chút ảnh hưởng nào, hơn nữa nói không chừng còn có thể có cơ hội tiến thêm một bước!”

Giống như chuyện ông ta đoạt xá một thiên tài thì sẽ chịu ảnh hưởng của thiên phú bản thân và linh hồn của người đó. Nếu như đoạt xá phải thiên tài có thiên phú bình thường thì có khả năng còn chẳng đột phá nổi tới Thất Phách cảnh.

Dù sao thì linh hồn bất đồng, ít nhiều cũng sẽ xảy ra bài xích, không thể nào có được thân thể hoàn mỹ!

Nhưng hoa sen Hồn Đài thì lại không có bất cứ hạn chế nào.

“Ô? Còn có tác dụng như vậy nữa?” Lý Phong nghe được thì ngạc nhiên.

Những hiểu biết của hắn còn lâu mới bằng được Huyền Long.

“Thế nên về sau nếu ngươi gặp phải tình huống đặc biệt thì cũng có thể làm như thế. Chỉ cần còn lại một tia tàn hồn là có thể nhanh chóng khôi phục lại thời kỳ đỉnh cao!” Huyền Long cười nói.

Trên người Lý Phong còn tám cây hoa sen Hồn Đài, còn tám cơ hội!

Chỉ cần còn một tia tàn hồn thì hắn sẽ lại có cơ hội.

Sau khi nói xong, Huyền Long nhanh chóng dung nhập vào trong bông hoa sen mười màu. Sau khi dung nhập, hoa sen chậm rãi biến hóa, cuối cùng biến thành một thân ảnh, chính là dáng vẻ của Huyền Long.

“Vừa mới đột phá đến Thất Phách cảnh.”

Huyền Long cảm nhận một chút thân thể mới của mình, tươi cười nói: “Bảy phách ba hồn, ta chỉ cần từng bước ngưng tụ là có thể nhanh chóng tiến bộ.”

Lý Phong nhìn thấy sự biến hóa của Huyền Long thì hơi ngạc nhiên, nhưng hẳn cũng không nghĩ ngợi nhiều.

“Cuối cùng cũng rời khỏi vực thẳm Mạt Nhật rồi, bây giờ trở về nhà họ Lý thôi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.