Nhưng mà, vừa mới xuất hiện ý tưởng như vậy tỉ giao long hỏa diễm lại đột nhiên biến thành ngọn lửa màu đen. Sau đó, ngọn lửa màu đen không ngừng co rút lại, dần dần, thân ảnh của một vị thanh niên lộ ra.
Thanh niên này nhìn qua vô cùng trẻ tuổi, còn chưa tới hai mươi.
Lúc này, trên người thanh niên đó còn quẩn quanh mấy ngọn lửa màu đen. Sau đó, những ngọn lửa này nhanh chóng bị hẳn hấp thu, dung nhập vào trong thân thể hắn.
"Lý Phong?”
Chiến Ngân nhìn thấy thanh niên trẻ tuổi này thì trong mắt lập tức lộ ra vẻ kinh hãi.
Lúc trước ông ta nghe lời Mạc Ly chờ ở nơi này, nhưng trên thực tế thì trong lòng lại luôn cảm thấy Mạc Ly đang chuyện bé xé ra to. Lý Phong tiến vào vực thắm Mạt Nhật làm sao có thể sống sót được chứ?
Thế nhưng bây giờ Lý Phong còn sống sở sờ lại xuất hiện ở ngay trước mặt ông ta.
“Sao có thể như thế được? Sao ngươi lại có thể chưa chết?" Chiến Ngân kinh hãi.
Trong lòng ông ta càng trở nên bất an hơn, linh hồn cường đại và Hắc Viêm Mạt Nhật này chắc chắn đều có liên quan đến Lý Phong.
“Ta mà chết thì làm sao có thể giết ngươi được?” Lý Phong nghe vậy thì lạnh lùng nói.
Hắn nắm chặt tay lại, sau đó một thanh trường kiếm màu đen lập tức xuất hiện.
Hắc Viêm Mạt Nhật rất mạnh, nếu như không bị khống chế mà tự tản ra uy năng thì vừa rõi hoàn toàn có thể nháy mắt hạ gục Chiến Ngân.
Nhưng nó đã bị Lý Phong luyện hóa, uy năng như thế nào dựa vào thực lực của Lý Phong, thế nên vừa rồi không giết được Chiến Ngân.
Vút!
Hắn vung trường kiếm trong tay lên, một lưỡng kiếm quang nhanh chóng lóe ra.
“Lý Phong, ngươi muốn giết ta? Nằm mơ!” Chiến Ngân đè nén nỗi kinh hãi trong lòng xuống, mặc dù ông ta ý thức được tình hình không ổn, nhưng vẫn giận dữ hét lên.
Chỉ là, khi nhìn thấy kiếm quang đánh úp lại thì sắc mặt của ông ta lại đột biến.
Kiếm quang này vô cùng đơn giản, nhìn qua cũng chẳng có bất cứ dao động nào. Nhưng khi nhìn thấy kiếm quang này thì trong lòng Chiến Ngân lại nháy mắt xuất hiện cảm giác trái tìm đập nhanh.
Giống như ông ta nháy mắt đã bị bao phủ trong cảm giác tử vong
“Cút ngay!”
Chiến Ngân gầm nhẹ một tiếng, trên người hoàn toàn bùng nổ dao động khí thế thuộc vẽ Tam Hồn cảnh trung kỳ.
Trong tay ông ta xuất hiện một thanh trường thương. Trường thương tản ra dao động khủng khiếp, sau đó, trường thương ngay lập tức đánh thẳng về phía Lý Phong.
“Âm ầm ầm!”
Hư không chấn động, thậm chí còn xuất hiện những khe nứt, những khí lưu hủy diệt nhanh chóng chảy ra.
Thương mang lóe sáng, thậm chí còn có từng lưỡng lốc xoáy xuất hiện, nhìn khiến cho người ta sợ hãi vô cùng.
Khắp trời đất đều bị thương mang bao trùm.
Đây chính là công kích cường đại nhất của Chiến Ngân!
Nếu như so sánh thì kiếm quang của Lý Phong lại vô cùng bình thường, chẳng tạo ra bất cứ dao động nào cả.
Hai người ở trên hư không chưa tới một giây, sau đó công kích nhanh chóng va chạm với nhau.
“Răng rắc!”
Một âm thanh thanh thúy vang lên, sau đó, thương mang mang theo uy thế trời đất kia lập tức xuất hiện những khe nứt, sau đó hoàn toàn tan biến.
Mà công kích của Lý Phong cũng nháy mắt đi tới trước mặt Chiến Ngân.
"Cái gì?” Chiến Ngân nhìn thấy tình cảnh này thì sắc mặt đột biến.
Ông ta muốn ngăn cản, trên người lập tức xuất hiện phòng ngự khủng bố. Nhưng phòng ngự này hoàn toàn không có chút tác dụng gì, sau khi tiếp xúc với kiếm quang thì cũng lập tức tan biến.
Kiếm quang nho nhỏ, cứ như vậy trực tiếp xẹt qua thân thể của ông ta.
“Phụt!”
Trong nháy mắt, giống như vô số dãy núi va đập lên thân thể.
Chiến Ngân cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình bị đập cho dập nát. Ông ta kêu thẳm một tiếng, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, cả người lập tức bay ngược về phía sau.
Sau khi bay ngược ra ngoài, dao động khí thế trên người ông ta không ngừng giảm đi
Trong cơ thể ông ta giống như có vô số lưỡng kiếm quang, đang cần nát sinh cơ của ông ta!
Chín phần... Bảy phần... Năm phần... Ba phần...
“Không!!!"
Trong mắt Chiến Ngân tràn đầy vẻ tuyệt vọng, ông ta không có cách nào ngăn cản lực sinh mệnh của mình đang không ngừng tiêu hao.
Cuối cùng, tất cả lực sinh mệnh trên người ông ta hoàn toàn biến mất.
Chiến Ngân- Tam Hồn cảnh trung kỳ, đã chết!
Trong mắt Chiến Ngân có vẻ tuyệt vọng, có vẻ không cam lòng, cũng có vẻ nghi hoặc.
Ông ta là cường giả Tam Hồn cảnh trung kỳ, cho dù là Tam Hồn cảnh đinh phong cũng khó có thể giết được ông ta.
Một tháng trước, Lý Phong còn không phải đối thủ của ông ta. Đối mặt với công kích của ông ta, hẳn chỉ có thể tránh né chứ không dám đón đỡ.
Thế nhưng bây giờ, ông ta lại không ngăn cản được một đòn công kích của Lý Phong, bị hẳn nháy mất hạ gục!
“Đúng là dễ dàng!"
Lý Phong nhìn thi thể của Chiến Ngân, khẽ mỉm cười.
Đây là cường giả Tam Hồn cảnh trung kỳ, hành tấu tại đại lục Hắc U không sợ hãi gì cả, thậm chí còn có thể tạo một thế lực Tam Hồn cảnh cho riêng mình.
Hắc Thứu của Thiên Vu cốc cũng là cảnh giới này.
Thế nhưng, cảnh giới này hiện giờ ở trong tay Lý Phong đã hoàn toàn không có chút năng lực ngăn cản nào.
“Ha ha, Lý Phong, Chiến Ngân chính là kẻ đầu tiên được lĩnh giáo thực lực của ngươi.” Huyền Long cười lớn.
Trong mắt ông ta lộ rõ vẻ kinh hãi, mặc dù ông ta không dò hỏi thực lực của Lý Phong, nhưng ông ta cũng biết thực lực hiện tại của hẳn vô cùng cường đại Lý Phong không nói gì, hẳn phân ra một tia ý thức, chìm vào trong lồng giam linh lực.
“Huyền Long, bây giờ ta sẽ thả ngươi đi." Hẳn nói thẳng.
Huyền Long nghe Lý Phong nói thế thì lập tức. ngây ngẩn cả người. Lúc trước ông ta vẫn luôn chờ đợi thời khắc này, hi vọng bản thân lại được tự do. Bây giờ thời khắc này đã đến, ông ta lại không biết trong lòng mình có cảm nhận như thế nào.
“Răng rắc!”
Sau khi Lý Phong nói xong thì lồng giam linh lực bỗng xuất hiện những khe nứt.
Sau khi những khe nứt xuất hiện, lồng giam linh lực lập tức vỡ nát.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]