“Có thời gian nhất định phải tới thế lực của chúng ta chơi đấy, chúng ta sẽ dốc lòng tiếp đãi!”
Sau đó, nhóm người viện trưởng học viện Thiên Vũ, môn chủ Huyền Đạo môn cũng cười nói một câu, sau đó tất cả đều rời đi.
Những cường giả Thất Phách cảnh nhanh chóng rời đi hết.
Trong nháy mắt, trong hư không chỉ còn lại Chu Văn và Huyền Mạc.
“Phiền Văn Vũ hầu thay ta gửi lời cảm ơn đến Thiên Vũ vương.” Lý Phong nhìn về phía Chu Văn, cảm kích nói.
Trong lòng hắn thở phào nhẹ nhõm, Thiên Vu cốc giống như một cây định trong lòng hẳn, bây giờ đã không cần phải quá mức lo lắng nữa rồi.
Chu Văn nghe vậy thì mỉm cười: “Lý Phong, thiên phú của người cường đại như vậy, cố gắng tu luyện, đây mới là lời cảm ơn tốt nhất dành cho Thiên Vũ vương.”
Ông ta nhìn về phía Lý Phong, trong mắt lộ ra vẻ kỳ dị.
Bởi vì ông ta biết mệnh lệnh này của Thiên Vũ vương mang hàm ý gì.
“Lựa chọn Lý Phong làm người nối nghiệp sao?”
Chu Văn nghĩ thầm.
“Được rồi, mệnh lệnh đã truyền đạt xong, ta cũng phải trở về thôi. Hi vọng lần sau gặp lại, thực lực của ngươi lại có thể khiến cho ta phải ngạc nhiên.” Chu Văn mỉm cười nói.
Sau khi nói xong, thân ảnh của ông ta cũng nhanh chóng biến mất khỏi nơi này.
“Ha ha, Lý Phong.
Sau khi tất cả mọi người rời đi, trong mắt của phủ chủ phủ Thần Văn Huyền Mạc tràn đầy vui sướng.
“Có Thiên Vũ vương bảo vệ, ngươi sẽ không phải lo lắng bất cứ nguy hiểm nào nữa.”
“Làm phiền phủ chủ quá." Lý Phong cười nói.
“Không có việc gì."
Huyền Mạc cười: “Nếu hiện tại ngươi đã không còn gì nguy hiểm thì ta cũng nên về thôi."
Hai người nói thêm vài câu, Huyền Mạc cũng rời đi.
Hư không lúc này chỉ còn lại một mình Lý Phong.
Không ngờ hắn rời khỏi phủ Thần Văn thời gian ngắn như thế mà lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
“Lý Phong, hiện giờ đã không còn nguy hiểm nữa, cảm giác thế nào?” Huyền Long cười hỏi.
Lý Phong nghe thế thì cảm thán: “Ta chỉ cảm thấy Thiên Vũ vương vô cùng cường đại!"
“Đó là chuyện đương nhiên.”
Huyền Long cười: “Thiên Vũ vương chính là cường giả phía trên Tam Hồn cảnh, đánh chết bất cứ cường giả Tam Hồn cảnh nào chắc cũng dễ như đánh chết một con kiến, hoàn toàn là thần minh của đế quốc Thiên Vũ. Lời ông ta nói chính là ý chí thần minh, bốn đại lục dưới quyền đế quốc Thiên Vũ, không có bất cứ kẻ nào dám vi phạm!”
Gương mặt của ông ta cũng mang theo vẻ kính sợ. Loại cường giả cỡ này, trước kia ông ta đã từng nhìn thấy ra tay một lần, uy thế đó quả thực khó có thể nào tưởng tượng được.
“Không biết khi nào ta mới có thể đạt tới trình độ như Thiên Vũ vương.”
Lý Phong thầm nghĩ, trong mắt lộ ra vẻ mong chờ.
Nhưng ngay sau đó, hẳn đã đè chặt suy nghĩ đó xuống đáy lòng.
Hiện giờ hắn mới chỉ là Thất Phách cảnh ngưng tụ được ba phách, còn ngưng tụ bốn phách lại cảm thấy vô cùng gian nan. Cho dù là hắn, chắc cũng phải hao phí không ít thời gian.
Đây mới chỉ là trình độ Thất Phách cảnh, trên đó còn Tam Hồn cảnh nữa!
Mà Thiên Vũ vương là sự tồn tại khủng bố, còn vượt qua cả Tam Hồn cảnh!
“Bây giờ về nhà thôi!”
Lý Phong nhìn về phía xa, hít sâu một hơi.
Vút!
Thân ảnh của hắn khẽ động, nhanh chóng biến mất.
“Lý Phong rời đi rồi.”
“Không thể tưởng tượng được, một trận chiến như thế mà lại hạ màn theo cách này.”
“Chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã đánh chết Bạch Nguyên Hàn, thậm chí còn đánh bại Hỏa Lăng. Đế quốc Thiên Vũ chúng ta lại có thêm một vị cường giả trình tự Thất Phách cảnh đỉnh cấp rồi."
Những cường giả Thất Phách cảnh nhìn Lý Phong rời đi, trong mắt lộ ra vẻ kính sợ.
“Chẳng trách lúc trước chúng ta muốn giao dịch hoa Thiên Hồn với lý Phong, thái độ của hắn lại bình tĩnh như vậy. Thực lực của hắn vượt xa chúng ta, biểu hiện lãnh đạm như thế cũng là bình thường.”
Lúc trước, trong mắt bọn họ, Lý Phong chỉ là một thiên tài, căn bản không thể so sánh với bọn họ, hắn phải cung kính với bọn họ, đối đãi với bọn họ như đối đãi với cường giả.
Thế nhưng Lý Phong lại hoàn toàn đặt hai bên vào vị trí bình đẳng, điều này khiến cho bọn họ vô cùng bất mãn.
Nhưng trận chiến này qua đi, thực lực mà Lý Phong thể hiện ra hoàn toàn vượt xa bọn họ, có khả năng đánh chết bọn họ!
Tại một khu vực ở hư không, sắc mặt của Tần Dương không ngừng biến hóa.
“Thiên Vũ vương lại vì Lý Phong mà ra một mệnh lệnh như thế?”
Viêm Võ quận vương cũng vậy, sắc mặt so với những người khác càng thêm âm trầm.
“Tần gia chủ, Lý Phong hình như là người của nhà họ Tần các ngươi đúng không?”
“Viêm Võ quận vương, lúc trước mối hôn ước giữa các ngươi và nhà họ Tần chính là Lý Phong và Thanh Lộ, sao lại hủy bỏ thế?”
Bỗng nhiên, có cường giả nhìn về phía Tân Dương và Viêm Võ quận vương, trên mặt mang theo vẻ tươi cười, hỏi han chút tình hình.
“Hừ!"
Nghe thấy mấy câu này, Tân Dương và Viêm Võ quận vương hừ lạnh một tiếng, sắc mặt vô cùng khó coi, không nói câu nào mà rời khỏi nơi này.
“Ha ha, nhà họ Tân và vương phủ quận Viêm Võ tổn thất quá lớn”
“Lúc trước có tin Lý Phong bị phế, bọn họ lập tức phủi sạch mọi quan hệ với Lý Phong. Không ngờ sau khi rời khỏi vực thẳm Ma Vực, Lý Phong lại đạt tới trình độ này!”
“Trong lòng bọn họ chắc chắn là hối hận muốn chết!”
“Nếu là chúng ta, chắc chắn cũng không thoải mái gì.”
“Phỏng chừng tiếp theo đế quốc Thiên Vũ sẽ có những chấn động lớn.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]