Chương trước
Chương sau
“Nhóm Đại trưởng lão xuất hiện rồi!”

“Trời ơi, mười lãm vị trưởng lão! Hiện giờ, tất cả những trưởng lão ở trong phủ Thần Văn đều đã tới đây rồi!"

“Lần trước Vương Tuấn sư huynh thắp sáng thiên phú màu đỏ thì cũng chỉ có mười vị trưởng lão xuất hiện mà thôi”

Mười lắm vị trưởng lão xuất hiện, cho dù không tản ra dao động khí thế thì cũng khiến cho bầu không khí như đông cứng lại!

“Tốt lắm!I!"

Đại trưởng lão nhìn vẽ phía Lý Phong, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hỉ.

“Trời phù hộ phủ Thần Văn rồi! Phủ Thần Văn chúng ta không ngờ lại có thể xuất hiện một thiên tài như vậy!

“Thanh niên này tên là Lý Phong đúng không?”

“Đúng vậy, Lý Phong đến từ quận Hoang Lâm, lúc trước là do Trung Nguyên đưa hẳn tới đây. Lúc đó không chỉ có phủ Thần Văn chúng ta, mà còn có học viện Thiên Vũ và Huyền Đạo môn cũng ở đó. Nhưng mà sau khi Lý Phong yêu cầu một linh dược trị thương 5000 năm thì chỉ có một mình Trung Nguyên đồng ý lấy ra.”

“Trung Nguyên, ngươi đã mang về cho phủ Thần Văn chúng ta một hạt giống tốt”

“Ha ha, Điền Ổ, chẳng phải lúc trước ngươi bảo ta là vì Lý Phong mà sử dụng một quả Tử Diệu đúng là không đáng sao?"

“Ta nói sai rồi, vì Lý Phong, cho dù tiêu tốn linh dược mười ngàn năm cũng đáng nữa chứ!"

Những vị trưởng lão khác cũng nhìn về phía Lý Phong, ánh mắt nóng rực, giống như đang nhìn một bảo bối.

“Mới hai tháng ngắn ngủi mà đã lĩnh ngộ được đồ án trên bia Thiên Phú đến trình độ này, đúng là trăm năm khó gặp!”

“Hơn nữa, Lý Phong về sau chắc chẵn vẫn còn có thể tiếp tục lĩnh ngộ tiếp. Ta cảm thấy thiên phú của hắn không chỉ dừng lại ở màu đỏ sơ cấp đâu, trong tương lai nói không chừng còn có hi vọng tiến tới màu vàng!"

Đông đảo trưởng lão đều vô cùng kích động, trong lòng lộ vẻ chờ mong.

Trên thực tế, khu vực thắp sáng trên bia thiên phú của Lý Phong cùng với Tần Chỉ Lan và Vương Tuấn là tương đương nhau. Thế nhưng Tân Chỉ Lan là thiên phú của bản thân là như thế, nhưng ngộ tính không cao, khó có thể lĩnh ngộ được đồ văn trên bia Thiên Phú.

Vương Tuấn ngộ tính cao hơn, nhưng anh ta cũng vào phủ Thần Văn mấy năm rồi mới có thể lĩnh ngộ được một chút, từ thiên phú màu xanh cao cấp tăng, lên màu đỏ sơ cấp.

Cho dù sau này anh ta có thể tiếp tục tăng lên thì đoán chừng đến màu đỏ trung cấp hoặc cao cấp là cực hạn rồi.

Những đồ văn này càng về sau càng khó lĩnh ngộ, thế nên thiên phú của Vương Tuấn chắc chỉ dừng lại ở mức màu đỏ mà thôi

Nhưng Lý Phong thì khác, hãn mới vào phủ Thần Văn được hai tháng, vậy mà đã đạt được tới trình độ này! Nếu như hắn tiếp tục nghiên cứu thì chắc chắn sẽ càng lĩnh ngộ được nhiều hơn.

Nếu như tiếp tục tiến bộ thì rất có thể hắn sẽ đạt tới thiên phú màu vàng, như vậy thì hoàn toàn có khả năng khắc họa ra thần vẫn lục phẩm! Đây chính là thần văn phía trên Tam Hồn cảnh!

Luồng sáng màu đỏ sau khi dừng lại thì bắt đầu nhạt dần, cuối cùng biến mất.

Đại trưởng lão nhìn về phía Lý Phong, tươi cười nói: “Lý Phong, ngươi biểu hiện tốt lẳm. Hiện tại ta ban

thưởng cho ngươi có mười lăm cơ hội tiến vào trong Linh Huyết dược trì đỉnh cấp, đổi bảo vật trong tông chỉ cần dùng một điểm cống hiến!”

Nghe thấy những gì Đại trưởng lão nói, Lý Phong vô cùng sung sướng, cung kính nói: "Đa tạ Đại trưởng lão!"

Sau khi bộc lộ thiên phú thì những đãi ngộ mà hắn nhận được còn nhiều hơn cả Vương Tuấn lúc trước!

Trong cung Hình phạt, sau tám ngày làm quen với những Thần văn còn lại thì những ngày khác Lý Phong luôn lâm vào một loại trạng thái kỳ lạ, hẳn chuyên tâm tìm hiểu đồ văn trên bia Thần Văn!

Hắn cảm giác đồ văn này đối với hắn mà nói cũng không khó khăn cho lắm! Năm ngày sau hẳn đã chân chính tìm hiểu được một tia, thế nên hẳn không nghĩ đến chuyện khắc họa đỉnh Thần Văn nữa, chú tâm nghiên cứu lĩnh ngộ đồ văn!

“Vương Tuấn sư huynh, ta không khắc họa thành công đỉnh Thần Văn, có phải đến Xích Diên cốc nữa không?” Bỗng nhiên, Lý Phong nhìn về phía Vương Tuấn.

Sắc mặt của Vương Tuấn lúc này vô cùng âm trầm.

Nhưng mà, sau khi nghe Lý Phong nói vậy thì gương mặt của anh ta nhanh chóng biển đối. Vương Tuấn tươi cười nói: "Lý Phong sư đệ nói đùa gì thế? Người có thiên phú mạnh mẽ như ngươi đến Xích Diên cốc chẳng phải là lãng phí tài năng hay sao?”

“Vương Tuấn sư huynh nhận thua rồi."

“Tất nhiên, hiện giờ Lý Phong đã đạt tới trình độ như vậy, mức độ coi trọng của các vị trưởng lão đối với Lý Phong chắc chẩn vượt qua Vương Tuấn sư huynh."

“Chuyện khắc họa đỉnh Thần Văn thực ra cũng chỉ để chứng minh Lý Phong có thiên phú đệ tử nòng cốt không mà thôi, hiện tại bia Thiên Phú đã đưa ra kết quả rồi! Lý Phong không những trở thành đệ tử nòng cốt mà còn nhảy lên vị trí đệ tử nòng cốt số một"

Mọi người đều nhìn về phía Lý Phong, trong mắt lộ rõ vẻ khiếp sợ.

Giữa cuộc đấu giữa Vương Tuấn và Lý Phong, Lý Phong cuối cùng đã tạo nên kỳ tích, đạt được thẳng lợi chung cuộc.

Mà bọn họ chính là những người có cơ hội được chứng kiến kỳ tích đó!

“Tiểu tử này."

Đại trưởng lão nhìn vẽ phía Lý Phong, nghe được lời hắn nói với Vương Tuấn thì cười cười.

Đại trưởng lão lại nhìn về phía mọi người, trực tiếp tuyên bố: “Được rồi, tại đây ta tuyên bố, từ giờ trở đi, Lý Phong chính là đệ tử nòng cốt số một của phủ Thần Văn! Lý Phong không cần tham gia bất cứ nhiệm vụ nào, hành động cũng không cần phải chịu theo quản giáo."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.