Ta ngươi chung mối tơ lòng,Bên gà bên vịt cũng cùng tương tư.Hồ đồ nọ xọ ra kia,Tình dài kế vắn biết chia đường nào?** *Hư Trúc nhìn xuống thâm cốc, cũng đành bó tay, nhìn lại bộ dạngbồn chồn của những phụ nữ nghĩ thầm: "Ai ai cũng gọi ta là chủ nhân, lúcgặp chuyện khó, người kêu bằng chủ này lại không có được một kế thìcòn ra ngô ra khoai gì nữa? Trong kinh có viết là: Nếu có ai đến cầu, dùchân tay tai mũi, đầu mắt thịt xương, máu huyết thân thể, Bồ Tát Ma HaTát thấy đã cầu thì đều hoan hỉ mà cho ngay. Lục độ của Bồ Tát thì thứnhất là bố thí, ta còn sợ gì nữa?". Nghĩ thế rồi y liền cởi chiếc áo PhùMẫn Nghi vừa may cho vừa nói:- Thạch tẩu, xin chị cho ta mượn binh khí một chút.Thạch tẩu đáp:- Vâng.Bà ta liền quay ngược liễu diệp đao khom lưng đưa cán đao lên choHư Trúc. Hư Trúc cầm lấy, vận Bắc Minh chân khí lên mũi đao, cổ tayhơi rung một cái nghe soẹt một tiếng đã chặt đứt nửa sợi dây xích còndính vào vách núi. Thanh đao vừa mỏng vừa nhỏ, chỉ sắc bén thôi chứkhông phải là bảo đao nhưng chân khí của y truyền vào, chặt xích sắtcũng chẳng khác gì tre gỗ. Sợi dây xích đó còn dính trên vách núi chừnghai trượng ba thước, Hư Trúc nắm dây xích, đưa trả đao lại cho Thạch tẩu,đề khí nhảy vọt qua bờ bên kia.Quần nữ ai nấy kinh hoảng la lên. Dư bà bà, Thạch tẩu, Phù MẫnNghi tất cả đều gọi:- Chủ nhân không nên mạo hiểm.Trong tiếng kêu la của mọi người, Hư Trúc đã lao người ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-bat-bo-ban-moi/1365947/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.