Thành bại hơn thua cũng bởi trời,Cuộc đời nghĩ lại tưởng như chơi.Trăm sự chẳng qua do mạng số,Phúc phận cho mình được đấy thôi.** *Hư Trúc mở mắt ra nhìn, không khỏi đỏ mặt. Thì ra khi y nhắm mắt đểđại xuống một quân, sao lại trúng ngay một đám quân trắng đang bị quânđen bao vây không còn hở chỗ nào lọt ra được. Đám quân trắng đó vốn dĩcòn một nước nữa, quân đen lúc nào đặt xuống cũng ăn sạch, nhưng nếunhư đối phương không rảnh rỗi để hạ kỳ thì cũng còn có đường sống, màbên trắng cố gắng vùng vẫy cũng chỉ ở một nước đó mà thôi. Thế nhưnglúc này y lại đem quân mình ăn quân mình, trong phép chơi cờ chưa từngcó ai đi lối tự sát như thế. Quân trắng chết rồi, phe mình coi như tan rã.Cưu Ma Trí, Mộ Dung Phục, Đoàn Dự trông thấy thế không khỏi cườiha hả. Huyền Nạn lắc đầu ái ngại, Phạm Bách Linh tuy đang sống dởchết dở cũng phải thốt lên:- Đi nước đó thực đúng là làm trò cười.Tô Tinh Hà nói:- Tiên sư có di mệnh, bàn cờ này dù lài ai chăng nữa cũng có thểnhập cuộc. Tiểu sư phụ đi nước đó quả khác thường không ai nghĩ rađược, nhưng cũng là đi một nước.Ông giơ tay lấy những quân cờ bị Hư Trúc tự giết chết bỏ ra ngoài, kếđó đi một quân đen. Đoàn Diên Khánh kêu lên một tiếng, từ trong huyễnmộng bừng tỉnh lại, đưa mắt nhìn Đinh Xuân Thu nghĩ thầm: "Tinh TúLão Quái, ngươi thừa gió bẻ măng, ám thi độc thủ, chuyện này ta nhấtđịnh không bỏ qua đâu".Đinh Xuân Thu liếc Hư Trúc, ánh mắt đầy oán độc, chửi:-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-bat-bo-ban-moi/1365934/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.