Thành bại hơn thua cũng bởi trời,Cuộc đời nghĩ lại tưởng như chơi.Trăm sự chẳng qua do mạng số,Phúc phận cho mình được đấy thôi.** *Xe đi lộc cộc ngày đêm không nghỉ. Huyền Nạn, Đặng Bách Xuyên,Khang Quảng Lăng cả bọn đều là những nhân vật có bản lãnh trong võlâm, lúc này võ công đều mất hết, trở thành những người tù tùy thuộc vàotay người khác bảo sao chịu vậy. Mọi người chỉ đoán chừng đoàn xe đangđi về hướng đông nam.Cứ như thế đi tám ngày liền, đến ngày thứ chín, mới sáng sớm đã đilên một sơn đạo. Đến trưa hôm đó, địa thế càng lúc càng cao, đến sau xelớn không thể lên nổi. Bọn đệ tử phái Tinh Tú gọi bọn Huyền Nạn rakhỏi xe, đi bộ chừng hơn nửa giờ đến một nơi thấy trúc mọc dầy đặc,cảnh sắc thanh nhã, bên giòng suối là một tòa lương đình dựng toàn bằngtre lớn, cấu trúc tinh nhã thật là khéo léo, trúc là đình, đình là trúc khiếnthoạt vừa trông không biết đó là rừng trúc hay đình viện. Phùng A Tamtấm tắc khen ngợi, nhìn ngang nhìn ngửa trong lòng bán tín bán nghi.Mọi người liền vào trong đình ngồi nghỉ, từ sơn đạo có bốn người rảobước đi xuống. Hai người đi trước là đệ tử của Đinh Xuân Thu, chắc làkhi xe vừa dừng bánh đã lên núi thám thính hoặc báo tin. Đi sau là haithanh niên ăn mặc theo lối nhà nông, đến trước mặt Đinh Xuân Thu khomlưng hành lễ, trình lên một phong thư.Đinh Xuân Thu mở ra xem qua, cười khẩy nói:- Hay lắm! Hay lắm! Ngươi vẫn chưa thoái chí đòi quyết một trậnsinh tử, ta sẽ bồi tiếp.Người thanh niên lấy trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-long-bat-bo-ban-moi/1365933/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.