Lâm Phong nhìn yêu nữ đối diện, ánh mắt kiên định chưa từng có, nam nhân dám chơi dám chịu, chuyện lần này đúng là do hắn chủ mưu.
Vương phu nhân đứng bên cạnh lén ra ám hiệu với phu quân, Lãnh Tuyên liền hiểu ra, tiểu tử này rất có thể trở thành con rễ của lão sao có thể để hắn mạo hiểm.
- Thánh nữ chuyện linh dược quan hệ đến mạng sống của Hàn Băng, ta nghĩ nên cẩn thận sẽ tốt hơn.
- Lãnh chấp sự nói không sai, chuyện quan trọng không thể một tên vô dụng đi làm, ta sẽ phái người đi tìm linh dược, nếu người của ta tìm thấy trước thì hắn cũng không cần trở về.
- Chuyện này…
Lãnh Tuyên thở dài, nha đầu này một khi nổi giận dù là thánh chủ cũng không thể ngăn được, chấp sự như lão chỉ có thể đứng bên cạnh hóng chuyện.
Lâm Phong nhìn thấy Lãnh gia ra mặt, trong lòng cảm kích nhưng hắn nói được sẽ làm được.
- Đa tạ Lãnh chấp sự quan tâm, tiểu bối nhất định sẽ tìm được linh dược.
- Ngươi không được đi.
Giọng nói vô lực từ trên giường truyền đến, từ lúc mọi người tiến vào Lãnh Hàn Băng đã tỉnh giấc, chỉ là thể lực suy yếu nên không thể giao tiếp nhưng khi nhìn thấy lưu manh vì nàng mạo hiểm thì không thể nằm im.
Lâm Phong lắc đầu cự tuyệt.
- Sư tỷ yên tâm, chỉ cần đệ còn sống nhất định sẽ mang được linh dược trở về.
- Ngươi không cần đi, Lãnh gia sẽ giúp ta tìm linh dược.
- Đệ không muốn đặt sinh mệnh của sư tỷ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la/360107/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.