Lão đầu vừa nói vừa chỉ cách phong ấn độc châm, Lâm Phong một tay ôm lấy băng nữ, tay còn lại kéo tiểu sư tỷ dùng thiên lý tùy hành chạy đi.
- Hàn Băng sư tỷ đừng sử dụng linh lực nếu không độc dược sẽ tiến sâu vào cơ thể.
Lãnh Hàn Băng cảm giác linh lực ngày một suy yếu, hàn khí đã không còn thay vào đó là cảm giác ám áp của lưu manh truyền đến làm cho gương mặt lạnh lùng ửng đỏ.
- Thả ta ra.
- Đừng cử động, đệ sẽ tìm một chỗ an toàn giúp tỷ chữa thương.
Lâm Phong trừng mắt nhìn băng nữ, có lẽ linh lực không còn nên nàng bị khí thế của lưu manh trấn áp chỉ có thể im lặng nằm trong lòng hắn.
Sau khi chạy được một lúc Lâm Phong ném ra một cái âm dương ma trận rồi tiếp tục chạy đi.
- Tiểu tử dừng lại được rồi.
Hắn nghe lão đầu nói liền tìm một chỗ đặt băng nữ xuống sau đó bắt đầu trị thương, vị trí hắc châm đâm vào nằm ở vai phải nên không cần phải thoát y để chữa trị, chỉ một lúc sao Lâm Phong đã thành công rút ra hắc châm.
- Tiểu Phong tử tỷ tỷ có sao không ?
Lãnh Phi Dao đứng bên cạnh nhìn tỷ tỷ vẫn nhắm chặc hai mắt, sắc mặt tái xanh đã không nhìn được mà khóc lên, nếu không vì nàng thì tỷ tỷ sẽ không bị thương.
- Tạm thời không nguy hiểm đến tính mạng chỉ là không thể sử dụng linh lực.
- Cái gì, vậy có thể khôi phục được không ?
- Vẫn chưa biết nhưng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la/360106/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.