Tranh âm đã ngừng nhưng dư âm vẫn quanh quẩn, lượn lờ. Mọi người vẫn chưa tỉnh, mà như cũ đắm chìm trong đó không thể tự kiềm chế.
Mãi đến khi vệ Tử Quân đứng dậy trở về chỗ ngồi mọi người mới tỉnh hẳn. Mọi người trầm trồ khen ngợi cùng cảm khái, không ngờ tiểu công tử gầy yếu này có thể đàn ra khúc nhạc hùng tráng như thế.
Vẫn là Trần Trường mở miệng trước: "Tứ đệ, từ lúc chào đời đến giờ, đây là khúc nhạc hay nhất ta từng nghe, nhạc sư cung đình tấu khúc ta cũng từng nghe qua, trống rỗng, chán nản, sao có thể sánh với Tứ đệ. Chân tình của Tứ đệ chân thật, đã là nhân tranh hợp nhất. Tứ đệ, vì khúc này của ngươi hôm nay, vi huynh kính ngươi một ly." Vừa dứt lời, Trần Trường đã uống cạn chén rượu.
"Tam ca quá khen, tiểu đệ thực không dám nhận, hôm nay là sinh nhật Tam ca, tiểu đệ chúc Tam ca quan lộ rộng mở, an phú tôn vinh." Dứt lời cũng đem chén rượu uống cạn.
Mọi người đều vỗ tay tán thưởng.
"Vệ hiền đệ, tiên nhạc cũng không so kịp với ngươi nha, có thể nghe được khúc này, lão phu thật có phúc khí nha, Vệ hiền đệ, lão phu kính ngươi." Trương Quận Thủ hướng phía Vệ Tử Quân nâng chén lên.
"Sứ quân chiết sát tiểu nhân, được sứ quân tán thưởng, tiểu nhân cũng kính sứ quân một ly." Chén rượu này tránh không khỏi, rõ ràng mượn hoa hiến phật đi.
Một lúc hai chén rượu, lại thêm mấy chén lúc trước, trên mặt đã bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340566/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.