Không biết qua bao lâu, Vệ Tử Quân tỉnh lại. Phát hiện mình đang nằm trên giường, suy nghĩ đủ điều, mới giật mình phát hiện mình vẫn còn đang ở trong phủ tướng quân.
Đã là giờ gì rồi? Nhìn nến đỏ trên án đã đốt hơn phân nửa, ngoài cửa sổ lồng đèn lay động, chiếu sáng một mảnh trong viện.
Dùng sức ngồi dậy, đầu đau kịch liệt, choáng váng nặng nề, rượu còn chưa hoàn toàn tan đi. Nương theo ánh sáng, đem căn phòng nhìn qua một lần.
Bên trong phòng dùng bình phong phân cách ra vài khu vực, ở phía trước cách đó không xa là một cái kỷ trà lớn, trên án có thư phòng tứ bảo, đặc biệt là cái giá bút, treo hơn mười chiếc bút lông từ lớn đến nhỏ. Sau án là ải tháp cao chừng một tấc, bên cạnh là một cái bình sứ thấp nhưng rất rộng, bên trong cắm đầy các loại tranh cuốn. Đằng sau chính là bình phong, mặt sau bình phong là màn che.
Vệ Tử Quân phát hiện nơi này chủ yếu dùng màn che, bình phong làm đồ trang trí đồng thời ngăn cách các khu vực, mà giường nàng đang nằm cũng là đằng sau đại phiến màn che. Giường thời kì này là đặt riêng trước tấm bình phong, ba mặt có vòng bảo hộ cao ước nửa thước vây quanh, cũng không giống như giường thời Minh Thanh là khảm nhập vào trong.
Hai tay đè huyệt thái dương, cúi xuống đi giày lại cả kinh thấy mình chẳng những bị cởi giày, ngay cả tất cũng bị cởi ra.
Ai, không biết người cởi tất cho nàng có nghĩ cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340565/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.