Cái hôn này không những liên tục dài đằng đẵng, lại giằng co hai khắc chung thời gian (khoảng 30 phút ^^),cho đến khi môi Vệ Tử Quân sưng thật to.
Hai người đứng lên, đột nhiên không biết đối mặt như thế nào, xấu hổ không dám nhìn về phía đối phương. Vệ Tử Quân lấy tay ôm môi phẫn nộ nhìn về phía Lưu Vân Đức, người kia đuối lý cúi đầu, ánh mắt nàng muốn đâm thủng hắn trăm lần.
Như thế này kêu nàng làm sao ra ngoài gặp người? Môi sưng lên như vậy thật sự khó coi. Vệ Tử Quân vẫn lấy tay che môi không dám buông ra.
"Ngươi không cần che, tuy là sưng lên chút, nhưng hồng hồng nhìn vẫn rất đẹp." Lưu Vân Đức giương mắt nhìn Vệ Tử Quân nói, gặp phải một cái ánh mắt sắc bén đằng sau, lại cúi đầu, không dám lên tiếng.
Đợi cho đến khi khách điếm đóng cửa, đợi cho bọn tiểu nhị đi ngủ, Vệ Tử Quân mới lén lút đi xuống lầu.
"Sao giờ mới đi ra, ta còn tưởng rằng ngươi đã sớm đi rồi." Âm thanh Lục Lang đột nhiên vang lên khiến nàng hoảng sợ.
"Ngươi định hù chết người sao, tối như vậy mà còn tắt đèn." Vệ Tử Quân cả giận.
"Ta vừa đóng cửa, chuẩn bị đi ngủ. Trễ như vậy còn trở về sao?" Lục Lang hỏi.
"Ừ, Tân nhi đã ngủ chưa?"
"Ngủ rồi, tối hôm nay có một lão nhân cùng một cô gái tới tìm ngươi, ta tưởng ngươi không ở đây, liền nói bọn họ ngày mai lại đến."
"Là bọn họ? Ngày mai bọn họ lại đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340544/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.