"Khụ khụ.." Thân thể A Sử Na Dục Cốc càng lúc càng suy yếu, lại ho hai tiếng, gương mặt gầy gò, vàng vọt không có một tia tức giận.
"Khả hãn, thân thể ngài nên nghỉ ngơi cho tốt, đừng để mệt mỏi, hôn sự này cũng có thể nói sau, chờ thân thể khả hãn khỏe lại.." Triển Cát Nhĩ Tôn Ba nói.
"Ai! Thân thể này của ta, sợ một chốc khó có thể khôi phục, chỉ sợ thân này ủy khuất công chúa của quý quốc, sứ giả hãy đem hoàn cảnh của bản hãn vương hồi báo lại, ta thực không đành lòng liên lụy công chúa."
Triển Cát Nhĩ Tôn Ba đang muốn mở miệng, lại nhận được một cái ánh mắt bên cạnh, có chút khó xử, do dự một chút, mở miệng nói: "Khả hãn không cần sầu lo, hai nước liên minh vốn là giao hảo, nếu khả hãn thân thể tạm thời không tốt, các vương tử của khả hãn cũng tốt."
"A? Sứ giả nhìn trúng vương tử nào của ta sao?" A Sử Na Dục Cốc có chút tò mò.
"Việc này.. Các vương tử Đốt Hạt Đặc Cần, Hiệt Tâm Đạt Độ Thiết, hai người đều đã kết hôn, không biết.. Tả hiền vương có hôn phối chưa?"
"A? Ha ha ha.. Khụ khụ.. Sứ giả là nhìn trúng Tả hiền vương của chúng ta?" A Sử Na Dục Cốc khụ hai tiếng, chuyển hướng Vệ Tử Quân: "Bản hãn vương không có ý kiến, Tả hiền vương? Ý ngươi thế nào?"
Vốn đang giật mình, Vệ Tử Quân nghe A Sử Na Dục Cốc hỏi, liền đáp: "Khả hãn! Vệ Phong chưa muốn cưới vợ, Vệ Phong có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340481/quyen-2-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.