Một đêm say rượu, làm cho nỗi sầu trong lòng cũng tan vợi đi. Say, có thể không suy nghĩ cái gì, có thể ngủ một giác thật say.
Vệ Tử Quân một thân y phục tuyết trắng hàng ngày, ngồi trên hãn vị, đầu đội ngọc quan, trắng như tuyết, giống như thần tiên hạ phàm, sạch sẽ mà thanh khiết.
Ngón tay vân vê chiếc nhẫn trên tay, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng quét về phía chúng thần, cuối cùng, dừng trên một người, "Đại Đầu Thiết, nói một chút xem, đây là xảy ra chuyện gì?"
A Sử Na Bộ Chân chăm chú nhìn phong mật hàm kia, "Khả hãn, đây là vật gì?" Gương mặt hơi gầy nhưng tuấn tú không một tia gợn sóng, con ngươi u lam bình tĩnh như nước, trong suốt mà liễm diễm. Vệ Tử Quân không khỏi thầm nghĩ, người của gia tộc A Sử Na đều đẹp như vậy sao?
"Đây là vật phát hiện trong trướng của ngươi, nhặt lên xem đi." Vệ Tử Quân nhẹ giọng nói, làm như không kiên nhẫn, vẫn như trước đùa bỡn cái nhẫn trên ngón tay cái.
A Sử Na Bộ Chân bước về phía trước, nhặt mật hàm kia lên, mở ra, làm như cẩn thận đọc qua một lần, rồi nói: "Khả hãn, mật hàm này có ấn tín của Phiên vương Vu Điền quốc Phục Đồ Tín, nhưng thần cùng Phục Đồ Tín không thường qua lại, bút tích của hắn thần không quen thuộc, không biết là giả hay thật, nhưng nội dung trong mật hàm, thật làm thần khiếp sợ, thần sao lại cấu kết Thổ Phiên, sao lại cùng Vu Điền vương hợp mưu, đây tất là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340457/quyen-2-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.