Đêm khuya cuối hạ đầu thu, thanh lương mát mẻ, một mảnh trăng bạc lững lờ trôi trên bầu trời đêm, ánh trăng trong trẻo mà lạnh lùng phủ lên bụi cỏ một lớp màn màu bạc, tiếng dế kêu không dứt bên tai, trong bóng đêm vô cùng vang dội.
Trong thành Thục quận, thủ vệ sâm nghiêm, dù là một con dế cũng khó trốn khỏi con mắt của thị vệ.
"Lý tổng quản, sớm như vậy đã tới bôi thuốc cho Phong vương sao?" Nhìn người đang đi tới, thị vệ bên cạnh lấy lòng hỏi.
"Ừ." Nam tử không nói gì liền đẩy cửa đi vào trong.
Nay, nhiệm vụ bôi thuốc cho Vệ Tử Quân, rơi xuống trên người Diệu Châu.
Ánh mắt tinh lệ, gắt gao nhìn người đang ngủ say, trong mắt, lộ ra thần sắc phức tạp khó phân biệt. Giống như cừu hận, giống như mê hoặc, giống như khát vọng, rối rắm quấn quanh không ngớt.
Chậm rãi đi tới phía trước mặt người đang nằm trên tháp, nhìn chằm chằm nàng. Tay xoa sườn mặt nàng, chậm rãi dịch xuống dưới. Trong tay áo xuất hiện một đoản đao sắc bén, sau đó giơ cao lên, hướng về phía người đang ngủ say.
Đoản đao sắc bén đao hướng về ngực nàng đâm tới.
Trong nháy mắt, bởi vì kịch liệt xoay người, quần áo trượt ra ngoài, một bên ôn chi nhuyễn ngọc no đủ mượt mà hiện ra trước mắt..
Đầu óc tựa hồ nháy mắt ngưng lại, người cầm đao không khỏi khiếp sợ, nhanh chóng rút tay lại.
Nhưng lưỡi đao vẫn sượt qua cánh tay mảnh khảnh.
Máu, đỏ thẫm, chảy ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340400/quyen-3-chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.