Thổ Phiên vẫn luôn nhòm nhó mảnh đất trung nguyên màu mỡ này, nhăm nhe đánh chiếm vùng Kiếm Nam, ý đồ từng bước mở rộng chiếm lĩnh khu vực này, mà lần này Thổ Phiên sở dĩ đem mục tiêu chuyển sang Tây vực, tiến công Đột Quyết vào mùa đông, bởi vì từ Đại Dục tới đường xá xa xôi hiểm trở, cung ứng quân nhu vô cùng khó khăn. Hai mươi ngày băng qua trời tuyết, Đại Dục quân lặn lội đường xa, không quen khí hậu, tổn hại vì giá rét là vô số. Mà lần này, Thổ Phiên lại có một ưu thế khác là quen thuộc địa hình, lại liên minh cùng Cung Nguyệt, tương đối mà nói, Dục quân khí hậu không hợp mà binh lực cũng cách xa, tình thế vô cùng xấu.
Mà điều làm cho Vệ Tử Quân lo lắng nhất đó là người dẫn quân tiên phong lần này là Lộc Đông Tán, vị này trong lịch sử Thổ Phiên là một người vô cùng huy hoàng, người này chẳng những điềm tĩnh, dũng mãnh có mưu, giỏi là ứng biến, lại vô cùng minh mẫn, nghiêm túc, dụng binh tiết chế. Người này dẫn binh, Vệ Tử Quân không dám khinh thường.
Hết thảy những việc này, đều là nguyên nhân Vệ Tử Quân lo lắng. Huống hồ, cái người làm nàng lo lăng vạn phần lại đang bị quân địch vây ở bên trong, không thể không làm cho nàng dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía hắn.
Gió mạnh gào thét, tuyết bay ngợp trời, thiếu niên như nguyệt hoa kia, ở giữa trời tuyết, thân hình đơn bạc mà cao ngạo, mặc kệ giá lạnh, chạy về phương nam, hai gò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340386/quyen-3-chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.