Dọc theo thềm đá mười cấp, từ Bành Thố Đa Môn xuyên qua hành lang gấp khúc, xuyên qua Đức Dương Hạ rộng lớn, lại xuyên qua hành lang gắn đầy bích họa, liền đến đại điện thảo luận chính sự của Thổ Phiên ---- Thố Khánh Hạ Tư Tây Bình Thố.
Tóc dài như suối bay lên, vạt áo bạch sam dưới chân lưu động, một thân thanh hoa, hiên ngang, sạch sẽ không nhiễm một tia bụi. Nhẹ nhàng ngoái đầu nhìn lại, ánh mắt trong suốt nhìn hành lang thật dài, ở cuối hành lang, là bầu trời xanh không thể chạm tới, nàng nhẹ nhàng rũ mi mắt xuống, che đi những suy nghĩ không thể nhận ra.
Bước vào cửa cung điện, Vệ Tử Quân lấy tay vỗ vỗ hai má, thuật dịch dung của Cống Tùng Cống Tán quả thực rất cao, gương mặt này chỉ có thể coi là thanh tú. Vốn dùng hết tâm cơ, tranh thủ cơ hội này để lộ mặt, lão hồ ly Tùng Tán Kiền Bố này, lại bắt nàng mang một khuôn mặt da, nàng trông như vậy, sẽ không có ai nhận ra được.
Vì để lấy được sự tín nhiệm của Tùng Tán Kiền Bố, Vệ Tử Quân quả thực vì Thổ Phiên cống hiến. Nàng trước tiên dùng thời gian mười ngày ghi nhớ toàn bộ văn tự Thổ Phiên, những văn tự này dựa vào Phạn văn của Thiên Trúc sáng tạo ra, hình dạng vô cùng quái dị, nàng vẫn cố gắng nhớ hết, nếu muốn càng hiều biết về Thổ Phiên không thể không biết văn tự này được.
Rồi một tháng ngắn ngủi sau đó, nàng liền đem súc vật của vương đình phân phát cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/2340347/quyen-4-chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.