"Tử Quân, nghỉ ngơi một chút, tới uống nước đi." Tụ Vân Tẩu bưng chén trà để lên cái bàn tự làm từ gỗ thô đặt ngoài phòng. Đứa nhỏ này càng ngày càng làm cho lão nhân như hắn tán thưởng, nhưng cũng càng ngày càng làm cho hắn đau lòng.
Từ lúc về đến giờ, nàng liền cầm bảo kiếm trong tay ở bên ngoài ngồi một canh giờ, sau đó liền bắt đầu luyện võ liên tục, ngay cả cơm cũng không ăn, trước giờ nàng vốn tham ngủ, giờ ngủ còn ít hơn lão nhân như hắn. Mỗi ngày ngoại trừ ăn ngủ, còn lại nàng đều ở bên ngoài, không ngừng đâm ngang chém dọc, cao thấp tung bay. Nàng ngày đêm luyện võ, luyện đến xương sống thắt lưng đều đau, ngay cả ngủ cũng bất an, thường xuyên rên rỉ thống khổ lúc ngủ. Ban ngày tập võ, ban đêm lại nằm trên giường nghiền ngẫm khẩu quyết tâm pháp, cứ như vậy kiên trì, không ngừng khổ luyện, làm lão nhân như hắn không những là đau lòng, mà còn sinh ra một tia kính nể.
"Sư phụ! Ngài đứng dậy đi." Vệ Tử Quân dừng lại, cầm lấy bát uống ừng ực hai hớp.
Ngày ấy, nàng chọn cho sư phụ cùng Điệt Vân hai bộ trường sam, mua cho mình hai đôi giày, mua thêm vài loại rau cải, mấy thăng gạo và mì, hai loại nông cụ, sau đó đem toàn bộ bạc đưa cho sư phụ, rồi cũng không đi ra ngoài nữa.
Nàng cầm bảo kiếm của sư phụ, nghĩ tới lúc ở Đan Hạc lâu nàng thi triển kiếm pháp, thực không nghĩ tới, mình lại có thể thi triển ra kiếm pháp sắc bén lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/147958/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.