"Tử Quân." Lục Lang đẩy tiểu nhị đang xem náo nhiệt ra, "Chưởng quầy nghe nói xảy ra chuyện, trở về gấp, ngươi.. còn không chạy mau đi. Ai! Ngày đầu tiên liền gây ra việc này." Cúi đầu nhìn nhìn đống hỗn độn đầy đất, thở dài.
"Chạy cái gì, dù sao cũng không thể tiếp tục làm nữa." Vệ Tử Quân vỗ vai Lục Lang, "Lục Lang, hảo huynh đệ, chờ Vệ mỗ phát tài nhất định sẽ mang ngươi theo."
Đang nói, chỉ thấy đám tiểu nhị vây quanh đều tránh ra, "Chào chưởng quầy!"
Một nam nhân trung niên bước tới. Người này vóc người thấp, hơi mập, tướng mạo đoan chính, vành tai to dày. Thân mặc trường sam màu tím, trên thêu hoa văn bát bảo cát tường, nhìn qua là người phúc hậu có dáng phú quý.
"Ngươi là tiểu nhị mới tới hôm nay?" Chưởng quầy hỏi Vệ Tử Quân.
"Đúng là tiểu nhân." Vệ Tử Quân chắp tay bẩm báo, dù sao đập nát quán của người ta, khiêm tốn một chút cũng tốt.
"Quán này là ngươi đập?" Chưởng quầy tiếp tục hỏi.
"Hồi chưởng quầy, không có ai phá quán, nơi này vừa mới đánh một trận. Ngài kiểm kê một chút đồ vật bị hỏng phải đền bao nhiêu bạc." Nói xong từ trong người lấy ra tất cả ngân lượng đặt lên bàn, "Đây là toàn bộ tiền bạc tiểu nhân có được, số còn lại sẽ do bọn họ trả." Vệ Tử Quân lấy tay chỉ chỉ mấy tên hán tử đang rên rỉ trên mặt đất.
Chưởng quầy nhìn mấy tên nằm trên mặt đất, sửng sốt, khóe miệng run rẩy một chút, lập tức khôi phục thái độ bình thường, "Xem ra mọi vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/147957/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.