Bởi vì Vệ Tử Quân đầu óc thông minh, nhìn thì ốm yếu nhưng lại được việc, người lại cơ trí đáng yêu, khiến người ở mấy bàn mà nàng phụ trách trở nên vui vẻ. Thêm nữa khách nhân cũng chưa từng thấy người nào có dáng vẻ và tài ăn nói đều dễ ưa như vậy, vì thế khi đi đều thưởng thêm chút bạc vụn.
Giờ trưa cao điểm trôi qua rất nhanh , chỗ lầu hai của Vệ Tử Quân toàn bộ đều thưa thớt, chỉ còn lại vài vị khách.
Vệ Tử Quân thu dọn bát đũa đưa vào bếp để rửa, vừa đem những cái bát đầy mỡ trên bàn cho vào trong nước, đã bị Lục Lang bên cạnh kéo sang một bên.”Nhìn hai tay ngươi, aiiiii, rửa chén sẽ bị thô, ngươi trông nom giúp ta vị khách ở mấy bàn kia đi, ta tẩy cho.” Dứt lời, liền đẩy nàng ra khỏi phòng bếp.
Vệ Tử Quân trong lòng cảm kích, một bên lau tay một đi tới đại sảnh.
Lúc đến đầu cầu thang thì có ba vị khách đi lên.
Người dẫn đầu dáng vẻ to lớn cao ngạo, khí khái bất phàm, khuôn mặt tuấn lãng kiên nghị, mi dài như kiếm, mũi cao thẳng tắp, mắt sáng như sao, rực rỡ sáng chói như ngọc. Đầu thúc ngân quan, thân nguyệt sắc trù sam, trên áo thêu phong lan xanh nhạt, mang thắt lưng bạch ngọc, chân mang giày phượng khảm kim tuyến, cầm trong tay chiết phiến, chậm rãi đi lên lầu,bước đi thong thả nhưng lại mang theo một thân khí phách.
Người ở giữa dáng người cũng cao ráo như vậy, làn da đen, mày rậm mắt to, miệng thẳng tắp phóng khoáng, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-hong-tran-ngan/147954/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.